Tối 18/6/1959, Hoàng Ứng Cầu, con trai doanh nhân Hoàng Tích Bân, lái xe đﷺi ăn khuya với bạn bè. Sau khi tạm biệt nhau ra về, không ai nhìn tღhấy Cầu nữa.
Gia đình cho rằng Cầu ra ngoài chơi qua đêm với bạn bè nên không để ý. Đến sáng hôm sau, không liên lạc được với Cầu, gia đìn♍h hỏi thăm bạn bè mới phát giác có chuyện chẳng lành nên vội báo cảnh sát. Tuy nhiên, cuộc điều tra ban đầu của cảnh sát không tìm ra tung tích Cầu.
Ngày 21/6, ông Bân nhận được gói hàng chứa chìa khóa xe 💯hơi, sổ ghi chép và các vật dụng cá nhân khác của con trai, ngoài ra, còn một cái tai dính máu và một bức t🔥hư tống tiền.
Trong thư, những kẻ bắt cóc nói cái tai thuộc về Cầu, đây là bài học cho anh ta vì không ngh꧅e lời. Chúng yêu cầu gia đình nộp 500.000 HKD tiền chuộc, nếu không sẽ giết người, cuối thư ký tên là "Sói𒁏 hoang".
Hoàng Tích Bân là doanh nhân giàu có trong ngành dầu mỏ. Công ty Tân Anh do ô💫ng thành lập là tổng đại lý của công ty Mobil Mỹ ở Hong Kong. Số tiền 5🌞00.000 HKD không phải quá lớn với ông Bân nhưng với tính cách cứng rắn, ghét nhất bị người khác uy hiếp, ông không đồng ý trả tiền chuộc, thậm chí công khai mời cảnh sát đến nhà bàn biện pháp đối phó.
Sau đó, gia đình kh🥃ông còn nhận được tin tức gì về Cầu.
Cảnh sát từng treo thưởng 5.000 HKD tru♈y tìm kẻ bắt cóc, vợ của Cầu cũng treo thưởng 50.000 HKD. Tuy nhiên, do vụ việc xảy ra vào đêm khuya, khô💟ng có nhân chứng, cảnh sát hầu như không thu thập được manh mối nào hữu ích.
Vụ bắt cóc dần bị công chúng lãng quên, cho đến một năm rưỡi sau, m꧒ột vụ án tương tự xảy ra.
Lúc 8h sáng 10/2/1961, ông Bân bị ba người đàn ông đeo mặt nạ chó sói bắt cóc trên đường đi làಌm. Chúng gửi một bức thư đòi 500.000 HKD. Với bài học trước đó của Cầu, gia đình Hoàng lần này rất hợp tác và nhanh chóng nộp tiền chuộc. Nhóm bắt cóc giữ lời hứa thả ông Bân sau khi nhận tiền. Chúng rất thận trọng, mất nửa tháng mới hoàn tất việc liên lạc, hồi đáp và giao dịch.
Bị giam cầm 17 ngày, ông Bân gầy sọp. Suốt thời gian đó, ông bị bịt mắt bằng vải đen, nhốt trong căn phòng nhỏ tối tăm, chỉ có vài lần tiếp xúc với nhóm bắt cóc nღhưng chúng đều đeo mặt nạ. Vì vậy, ông không thể cung cấp manh mối có giá trị cho cảnh sát. Theo ông, kẻ bắt cóc tự nhận là "Sói hoang" và nói rằng con trai ông đã bị chúng giết chết.
Vụ bắt cóc doa💯nh nhân giàu có thu hút sự chú ý của công chúng và được gọi là "Vụ án Sói hoang". Vốn không có manh mối, tháng 3/1961, cảnh sát bất ngờ phá được vụ án nhờ một gã côn đồ tên Xà Tể Minh, 21 tuổi.
Minh tham gia vụ bắt cóc nhưng không phải chủ 🦩mưu, chỉ là đàn em sai vặt. Sau khi thành công, anh ta được chia một khoản tiền và sống sung túc.
Đặng Thiên Phúc là đồng hương với Minh, cũng là một tay côn đồ. Thấy Minh vốn luôn nghèo khó bỗng trở nên giàཧu có, nghi ngờ Minh có liên quan đến vụ cướp tiệm vàng mới xảy ra nên định đe dọa để tống tiền.
Mi𝓀nh lầm tưởng Phúc biết về vụ bắt cóc nên đành nhượng bộ, nhưng từ đó Phúc liên tục đòi tiền. Không thể chịu đựng tiếp, Minh báo cáo sự việc với "đại ca".
Khi nghe tin có người biết chuyện, ba kẻ chủ mưu tr𝓡ong vụ bắt cóc lập tức sát hại Phúc vào 18/3/1961 để diệt khẩu.
Sau đó, Minh lại tìm đến "đại ca" xin tiền trả nợ cờ bạc. Anh ta nói đã góওp nhiều công sức trong vụ bắt cóc nhưng được chia ít tiền nhất, sau đó lại bị Phúc cướp đi một khoản, hy vọng "đại ca" giúp đỡ nếu không sẽ bị chủ nợ chém. 𓃲Hành vi của Minh bị coi là cấm kỵ trong xã hội đen, các "đại ca" không chấp nhận và mở cuộc truy sát anh ta.
Trước khi quyết định xin tiền, Minh đãꦿ đề phòng hậu quả nên thuận lợi trốn thoát. Nhưng anh ta biết sớm muộn gì cũng sẽ bị vây bắt, chết dưới mã tấu. Để giữ mạng sống, Minh tìm đến sự bảo vệ của cảnh s𝓡át.
Minh ra đầu thú, trở thành nhân chứng, khai ra b🐼ộ ba chủ 𓆏mưu "Sói hoang" trong vụ bắt cóc. Anh ta dẫn cảnh sát đến nơi chôn thi thể Cầu và Phúc trên một sườn đồi ở vịnh nước cạn Repulse.
Cảnh sát nhanh chóngꦆ bắt "ba con sói" là Lý Vị, 31 tuổi, Nghê Bỉnh Kiên🧜, 31 tuổi, và Mã Quảng Xán, 35 tuổi. Qua điều tra, Lý Vị là kẻ đóng vai trò chủ chốt trong ba người.
Vị có họ hàng xa với ông Bân. Từ 1955, Vị làm việc trong công ty Tân Anh của nhà họ Hoàng. Do trình độ học vấn thấp, lương hàng tháng của Vị chỉ có 25 HKD. Sau hai năm, Vị nghỉ ✅làm vì lương quá thấp. Hắn đến một tụ điểm giải trí làm tạp vụ, nhận lương hơn 100 HKD/tháng, nhưng nơi này đóng cửa một tháng sau đó🐟.
Vị đem lòng oán giận vì cho rằng gia đình ông Bân quá keo kiệt, không niệm tình cảm họ hàng. Hắn hiểu rõ về gia đình ông Bân, biết họ rất giàu có nên nảy ý đồ chiếm đoạt tài sản, chọn mục tiêu là câu cả ♉Hoàng Ứng Cầu.
Cần phương tiện để th🐬ực hiện vụ bắt cóc nhưng Vị không biết lái xe, vì thế hắn rủ bạn là Mã Quả♌ng Xán nhập bọn.
Xán vốn làm nghề tra💞ng điểm trêꦬn các phim trường, quen với cuộc sống xa hoa của những người nổi tiếng và luôn muốn kiếm được nhiều tiền. Sau khi nghe kế hoạch của Vị, Xán cho rằng đây là cơ hội đổi đời nên lập tức đồng ý. Nhưng Xán cũng không biết lái xe nên giới thiệu một người bạn khác là Nghê Bỉnh Kiên.
Kiên có ôtô riê𝓀ng vì từng là tài xế taxi, sau đó chuyển sang làm giáo viên dạy ꦺlái ôtô. Bộ ba cùng lên kế hoạch cho vụ bắt cóc.
Điều chúng không ngờ tới là ông Bân bất chấp con trai gặp nguy hiểm tính mạnওg cũng không trả tiền chuộc. Trong thời꧂ gian bị giam giữ, Cầu nghe thấy giọng nói của Vị nên chúng quyết định giết người diệt khẩu.
Một năm sau, chúng lặp lại thủ đoạn cũ, b🦩ắt cóc ông Bân. Rút kinh nghiệm, chúng cải trang kỹ lưỡng, không để lộ sai sót nào trước mặt nạn nhân và lấy được tiền chuộc.
Ngày 19/2/1962, trên phiên tòa xét xử, nhóm "Sói hoang" không nhận tội giết Hoàng Ứng Cầu, nó🍰i chỉ tham gia vụ bắt cóc Hoàng Tích Bân. Họ khai rằng có hai kẻ ở tụ điểm giải trí nhờ Vị tìm người bắt cóc Cầu, nhưng cảnh sát không thể tìm thấy hai kẻ này.
Sau hơn nửa tháng, vào 14/3/1962, hội đồng xét xử nhất tr♚í tuyên ba bị cáo có tội trong vụ giết Hoàng Ứng Cầu. Nhóm "Sói hoang" bị tòa kết án tử hình, t💮hi hành án ngày 28/11/1962, gần như là loạt tội phạm cuối cùng bị xử tử trước khi Hong Kong xóa hình phạt tử hình.
Minh bị kết án 15 năm tù nhờ "lấy công ch🍬uộc tội".
Vụ án này được chuyển thể thành phim điện ảnh Lưới trời (1974), và Kỳ án ba con sói (1989) do Lương Gia 𝓡Huy, Từ Cẩm Giang và Trịnh Tắc Sĩ đóng chính.
Tuệ Anh (Theo QQ, Zhihu)