From: [email protected]
To: vne-tamsu
Sent: Friday, February 17, 2006 7:25 AM
Subject: Goi ban Tran Thuong
Bạn Trần Thương mến,
Tôi thật sự cảm động khi đọc câu chuyện bạn kể. Cảm động trước tình cảm của người con gái đã và đang dành cho bạn. Thực ra thì bạn cũng không đáng trách khi nói lời♓ yêu thương với cô gái ấy bởi vì chính bạn cũng công nhận rằng bạn rất yêu cô ấy (cho dù tình yêu đó đến sau).
Tôi chỉ không hiểu tại sao bạn lại ൲không thể lấy được cô ấy mặc dù hai người rất yêu nhau? Rào cản của gia đình ư? Chẳng phải chính bạn (và sau này là cô ấy) đã rời xa gia đình để bước vào cuộc sống tự lập, trong đó một phần vì muốn bảo vệ tình yêu của mình, một phần cũng vì muốn tỏ thái độ với sự phản đối của gia đình đó sao?
Đã bao năm rồi mà cả hai bạn vẫn cứ sống trong sự chờ đợi như thế, chứng tỏ rằng tình yêu mà các bạn dành cho nhau sâu đậm và rất mãnh liệt. Bạn sẽ thật đáng trách nếu không có can đảm để bảo vệ tình yêu của mình, bù đắp lại sự kiên nhẫn đợi chờ cũng như tình yêu của người con gái đã dành cho bạn. Một người con gái như thế thật hiếm có và đáng quý. Nếu chỉ vì sự phản đối của gia đình mà bạn nỡ phụ lòng cô ấy thì bạn đáng trách quá. Còn nếu như bạn có những tâm sự khác không thể bày tỏ được ở đây thì theo tôi bạn nên tâm sự với bạn gái của bạn, có thể qu🍨a đó các b𒉰ạn sẽ tìm được cách giải quyết tốt đẹp.
Cách đây 20 năm, tôi được đọc một bài 🐎thơ của nhà thơ Bùi Min𒊎h Quốc mà mãi đến giờ tôi vẫn nhớ:
Có khi nào trên đường đời tấp nập,
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau,
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất,
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu.
Vâng, tôi đã đánh mất một tâm hồn như t💛hế của lòng mình và khi viết những dòng chữ này cho bạn, tôi 👍mong bạn sẽ không phải ngậm ngùi khi đọc bài thơ đó sau này.
Tôi tin rằng, với tình yêu mà các bạn đang có, chắc chắnও các bạn sẽ hạnh phúc khi đến với nhau và tôi cầu mong điều đó sẽ đến với các bạn.
Thân mến.