Vừa đọc xong bài viết 'Nhiều người Việt lãng phí thức ăn vì sĩ diện' thì tôi tình cờ xem được một clip đám đông người🎶 tranh giành thực phẩm khi đi ăn buffet. Những hình ảnh mà tôi xem trong đoạn clip đó là: một đám đông thực khách vâ﷽y kín khu vực để đồ ăn. Mỗi người đều cầm sẵn khay, đĩa, sẵn sàng "chiến đấu"
Khi nhཧân viên phục vụ mang theo một khay cua lớn dù chưa kịp đặt xuống bàn thì những thực khách này nháo nhào đến gắp lấy gắp để những con cua thơm ngon. Ai nấy đều cố gắng g🍃iành giật càng nhiều càng tốt. Trong thời gian chỉ khoảng 3-4 giây, khay cua đã "bốc hơi" hoàn toàn.
Cả bài viết và đoạn ✱clip trên làm tôi nhớ đến việc cách đây cũng đã lâu, có dịp đi Thái Lan du lịch và dự tiệc buffet. Trong nhà hàng, có rất nhiều du khách đến từ các quốc gia khác nhau, nhưng tấm biển "Chỉ lấy thức ăn đủ dùng" được ghi bằng tiếng Việt làm tôi vô cùng xấu hổ.
Tôi rất ngại đi ăn buffet, nhất là buffet hải sản. Thú thật, tôi là một người cực kỳ mê ăn đồ h💖ải sản. Cứ vài ba tháng một lần, gia đình tôi sẽ mua vài kg cua, ghẹ về để ăn. Do chịu khó kiếm được mối bán hàng từ các vựa ở vùng biển nên giá không quá mắc. Và điều quan trọng là thoả mãn sự ăn uống của bản thân và gia đình.
Thế nhưng khi đi buffet có hải sản, tôi luôn bình tĩnh chọn đồ và ăn vừa đủ. Thế nhưng, một số bạn bè ✤tôi thì có tâm lý "bỏ tiền mua mâm phải đâm cho thủng" nên họ nháo nhào, gấp lꦐấy gấp để, không đến mức ồn ào như trong clip, nhưng thú thực khiến tôi cảm thấy không thoải mái.
Đi ăn ở nhà hàng, quán ăn, nhất là ăn♍ buffet cần phải giữ gìn ý tứ, kẻ trước phải chừa cho người sau. Lấy vừa đủ ăn là điều tối quan trọng. Nếu ai cũng "tham", cũng gấp tràn trề dĩa của mình thì người sau còn lại gì? Quan trọng là không phải ai cũng ăn hết những gì mình gấp, bởi còn bia rượu, trái cây và những món ăn khác nữa.
Đức Thành
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.