Sau bài viết Tôi già chục tuổi sau nửa năm chạy x𓃲e ôm công nghệ, một số độc giả cho rằng việc chấp nhận chạy xe ôm công nghệ để vượt qua giai đoạn khó khăn của cuộc sống là điều hoan nghênh, nhưng cần tính đến chuyện đường dài khi cuộc sống đã ổn định:
Nghề nào cũng tốt miễn là nghề lương thiện. Nhiều nghề khả năng thăng tiến không có, ta phải x꧅ác định chỉ làm thêm bán thời gian để kiếm thêm thu nhập chứ không phải nghề nghiệp chính t🦂hức. Chạy xe ôm, bán hàng, chạy bàn, lao công, bảo vệ... là những nghề như vậy.
Thời sinh viên tôi vừa đi học vừa đi dạy kèm, chạy bàn quán nhậu. Đi làm công ty, mình lá lính mới, lương chẳng bao nhiêu, muốn tích lũy để thăng tiến không phải chuyện một sớm một chiều. Ngoài giờ làm tôi nhận việc bán hàng, tiếp thị sản phẩm cho vài công ty khác nhau. Cứ thế vừa tích lũy tiền bạc, vừa tích lũy vốn sống. Sau khi t🐭hăng chức nhóm trưởng thì mới toàn tâm toàn ý cho nghề nghiệp chính thức vì lúc này đồng lương đã đủ sống.
Mọi người chỉ trích việc đâm đầu vào chạy xe ôm công nghệ là muốn tốt cho các bạn. Phải chi bạn không bằng cấp, không nghề nghiệp thì cũng thôi. Đằng này bạn cũng ăn học đầy đủ như ai. Chẳng có nghề nào bạc chỉ có mình có bꦐạc với nghề của mình hay không.
Họ nhà tôi có mấy người làm giáo viên. Giáo viên ở đâu lương thấp không biết chứ mấy người này vừa dạy học vừa buôn đất ầm ầm. Họ mở lớp dạy t🦹hêm luyện thi đại học với quảng cáo "thi không đậu trả lại tiền". Nhiêu đó đủ biết họ giỏi như nào với nghề của họ. Muốn giỏi được như vậy phải nghiên cứu đào sâu chuyên môn chứ đâu phải "sống lâu lên lão làng" mà được. Trong khi đó, những nghề như xe ôm thì có thể "đào sâu꧃" được cái gì ?
Vấn đề việc làm là vấn đề chung của xã hội. Nếu có cầu ắt sẽ có cung. Nếu những ngành nghề khác có cầu với mức lươnꦑg cao hơn thì chắc chắn sẽ giảm số người chạy xe ôm công nghệ. Nhưng đâu phải muốn có công việc là được. Muốn kinh doanh thì phải có vốn, muốn đi làm thì phải có nơi tuyển dụng. Khi số công việc tuyển dụng ít (nó liên quan đến tình hình kinh tế thế giới, khi mà kinh tế suy thoái thì sản xuất giảm và kéo theo thất nghiệp tăng).
Chỉ khi nào kinh tế phục hồi thì may ra tình trạng này mới có thể thay đổi. Hiện nay gia đình tôi cũng có người mất việc làm, mà để có tiền sống qua ngày thì cũng chỉ còn cách chạy xe ôm. Khi không thể xin việc ở đâu mặc dù có trình độ, vì tình hình khó khăn trong kinh doanh (chẳng hạn các hàng quán dịch vụ mà đóng cửa thì hàng trăm ngàn người trước dây làm phục vụ, nấu ăn... mất việc), thì chỉ còn nước chạy xe ôm công nghệ là nhanh nhất, vì xe máy là phương t🌳iện có sẵn khỏi phải bỏ tiền đầu tư.
Lúc bạn xin không được việc, chạy xe ôm công nghệ c🍌ó thêm tiền chi tiêu vẫn đỡ hơn. Sinh viên không đủ thời gian đi làm thêm thì chạy thêm lúc rảnh cũng có ít đồng giúp gia đình, còn hơn ăn bám, rồi sống buông thả, game. Còn ai quá lệ thuộc vào xe ôm công nghệ lúc gặp khó khăn thì phải chịu, vì ngay cả công ty thông thường vẫn sa thải🐻, nợ lương, trừ tiền, có nơi quỵt tiền công nhân nữa.
Có hôm thấy một tài xế là mẹ đ💙ơn thân tôi đã rớt nước mắt, nhưng ít ra công việc này cũng giúp cô ấy có thu nhập lo cho con trong lúc thất nghiệp mà không biết ngày nào xin được việc. Làm gì cũng cực, nhưng ít ra họ chịu chạy xe ôm công nghệ kiếm tiền chân chính hơn là bê tha, làm điều sai trái.
Hữu Nghị tổng hợp
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.