Mặc dù thành tựu khoa học của loài người càng về sau càng nhanh nhưng có rất꧋ ít kiến thức được đưa vào sách giáo khoa phổ thôn. Bởi vì những kiến thức này phải có tính chất tổng quát, bắt buộc ai cũng phải biết. Người ta rất ít cải cách kiế🤡n thức trong sách giáo khoa. Thay vào đó, họ liên tục nghiên cứu đổi mới phương pháp dạy và học.
Ta thì ngược lại, cải tiến cải lùi không xong, khiến cho chất lượng nghệ thuật, kỹ năng làm nghệ thuật và sáng tác nghệ thuật ngày càng đi xuống. Nghệ thuật Việt Nam bây giờ cái gì cũng phải có hài. Hài trí tuệ, hài thông minh rất khó. Hài nhảm, hài mì ăn liền lên ngôi.
Ngày xưa, chúng ta có rất nhiều phim đoạt giải quố♑c tế dù là phim đen trắng với thiết bị quay phim lạc hậu. Ngày nay ta có đầy đủ mọi thứ thì chẳng thấy phim nào đoạt giải quốc tế. Phim thuần túy nghệ thuật có chất lượng thấp thì phim thuần túy giải trí làm sao có chất lượng cao được?
Bộ phim "Đèn lồng đỏ treo cao cao" (đạo diễn Trương Nghệ Mưu, Trung Quốc) rất ít hội thoại, khung cảnh chỉ loanh quanh trong vài gian nhà. Thế n🤡hưng, bộ phim này tạo ra cảm xúc dữ dội mà cảm xúc ấy là do người xem tự tưởng tượng ra, hoàn toàn không có cảnh chém giết đẫm máu hay bạo lực dã man. Không phải phim kinh dị mà cảm giác còn hơn cả phim kinh dị. Tôi mất ăn mất ngủ mấy ngày mới cân bằng được tâm lý. Đạo diễn như vậy mới là đạo diễnꦏ.
Tôi thích kỹ xảo võ thuật của phim Mỹ, không có bay qua bay lại, nhào nhào lộn lộn rất vô lý của phim Hong Kong: Nhảy một phát lên nóc nhà ✨nhưng tốc độ chạy không hơn người bình thường. Người bị đánh một cú văng xa m🀅ấy mét (bị xe tông cũng không văng xa đến mức đó). Xuất chưởng nổ tùm lum như đại pháo 105 ly nhưng không làm tróc một miếng ngói, không để lại một cái hố dù là nhỏ nhất.
Kỹ xảo võ thuật của Mỹ hoàn toàn dựa trên góc quay view đẹp, vừa đơn giản vừa có 📖tính logic cao. Đấy là p🎃him Mỹ và phim Hong Kong. Kỹ xảo phim võ thuật Việt còn giả hơn phim Hong Kong.
Các đòn tấn công đối phương, nếu họ không né tránh hoặc đỡ gạt cũng chẳng bไị làm sao vì đòn đánh không tới người đối phương. Xem phim võ thuật Việt chỉ mua b🌠ực mình vào người.
Trí tưởng tượng nghèo nàn, lời thoại không hợp lý, thứ tự cảnh quay không ăn nhập gì vớ♕i nhau. Phim người ta có cảnh nhân vật chỉ chảy một giọt nư🏅ớc mắt thôi mà diễn tả cả một trời đau thương, còn ta thì khóc bù lu bù loa cả 5 phút, mất thời gian cũng chẳng có cảm xúc gì.
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.