From: Nhim cao
Sent: Thursday, November 12, 2009 10:58 AM
Khi đọc xong bài của anh Hùng tôi thấy mình vẫn còn may mắn quá vì trên đời vẫn còn nhiều người khổ hơn tôi rất nhiều, người khổ ở đây không phải là anh Hùng mà lại chính là vợ anh đấy. Nói thật với quý độc giả, đọc bài của anh ấy xong, nó cứ ám ảnh tôi cho tới tận chiều. Nói anh Hùng đừng giận nhé, tôi thấy anh là con người quá tự cao tự đại, sống gia trưởng, ích kỷ và nhỏ nhen. Chồng tôi cũng là một người có tính gia trưởng, kỹ tính, cầu toàn và còn có tật rượu chè nữa song so với vợ anh tôi thấy mình vẫn còn là người may mắn và hạnh phúc hơn nhiều.
Có học như anh chắc thừa biết đến câu "Nhân vô thập toàn", đã là con người không có ai được hoàn hảo hết mọi mặt cả. Tôi thấy anh chỉ nhìn thấy mặt tiêu cực của vợ mà chính tính tự mãn và cái nhìn đầy khắt khe ích kỷ của anh đã che mất đi cái phần tích cực trong con người vợ anh. Và anh có đi tìm suốt đời cũng không bao giờ tìm được người vừa ý vì không phải xã hội không có người phụ nữ đẹp (đẹp nết và đẹp người) mà vì anh nhìn đời, nhìn người bằng con mắt quá xét nét, khắt khe và ích kỷ.
Thứ nhất chính anh thấy vợ anh là người ngoan, hiền, con nhà có học nhưng tôi lại thấy anh tỏ ra miệt thị và khinh thường "sự" ngoan hiền ấy thậm chí tỏ ra rất khinh khi và bất mãn khi cô ấy được hàng xóm khen là ngoan. Điều này không phải người chồng nào cũng có được đâu.
Thứ hai, tôi không biết vợ anh ít đọc sách báo đến đâu nhưng ít ra cô ấy cũng là người có học, ít ra cũng có trong tay vài cái bằng, nhưng anh luôn miệng nói chị ấy thiếu hiểu biết trong khi anh không bao giờ thèm tâm sự về chuyện công việc của anh chỉ bởi trong đầu anh lúc nào cũng tồn tại ý nghĩ coi thường vợ anh và cho là cô ấy chẳng biết gì.
Xã hội có nhiều người hơn cô ấy song cũng không ít người chưa bằng được cô ấy đâu. Chúng ta phải nhìn lên để phấn đấu song có lúc cũng phải nhìn lại để tự an ủi mình và hài lòng với chính mình.
Đúng là cô vợ anh có vụng về thật song anh đã bao giờ biết chia sẻ với cô ấy chưa? Anh công tác ngoài xã hội và cô ấy cũng thế (có khác nhau là anh kiếm nhiều tiền hơn) vậy tại sao việc nhà, chăm sóc con cái cứ phải là của cô ấy mà lại phải theo ý anh. Tại sao anh không cùng cô ấy dọn dẹp vào ngày cuối tuần và nói một cách khéo léo "làm như anh thế này có phải sạch sẽ, gọn gàng hơn không". Đó là những bài giảng dễ tiếp thu nhất anh à.
Thứ ba, cô ấy an phận với công việc của mình thì anh chê cô ấy không có chí cầu tiến, không chịu học hỏi, giao lưu ngoài xã hội, lương thấp... Có lẽ vì thế mà cô ấy phải tìm việc làm thêm để cho vừa ý anh thì anh lại khinh thường ra mặt, cho là cô ấy bê trễ việc gia đình (tất nhiên bỏ thời gian ra làm thêm thì thời gian cho việc nhà phải ít đi rồi, hay anh muốn một ngày phải 30h chứ không phải 24h).
Thứ tư anh so sánh vợ anh với cô giúp việc là hoàn toàn khập khiễng. Cô giúp việc chỉ có việc ăn với làm việc nhà để hưởng lương (làm mà không tốt người ta sẽ cho nghỉ việc luôn) còn vợ anh phải làm bao nhiêu vai trò trong gia đình anh? Việc xã hội, con cái, đối nội, đối ngoại...
Ngoài xã hội còn biết bao người đàn ông thành đạt, kiếm được nhiều tiền song họ vẫn rất tôn trọng vợ con, chia sẻ và thấy hạnh phúc khi mình làm được nhiều thứ cho vợ con mình. Còn anh? Anh ban phát tiền như là bắt buộc phải bố thí, vốn liếng làm ăn kinh doanh vợ anh không được quyền biết (vợ anh còn được xem là người vợ theo đúng nghĩa không đây?). Vợ anh cũng có công ăn việc làm đàng hoàng và lương thấp bao nhiêu đi chăng nữa chí ít cũng nuôi được bản thân cô ấy chứ không ăn bám vào anh.
Tôi mong anh nhìn lại mình để biết tôn trọng người khác. Khi thực sự tôn trọng và thương yêu vợ con anh anh sẽ nhận ra cái đẹp trong con người cô ấy và giúp cô ấy sửa dần cái chưa được không phải bằng cách “chỉ tay năm ngón” mà phải bằng tình yêu thực sự và một tấm lòng khoan dung độ lượng của một người đàn ông.
Còn câu chuyện của anh Đức tôi thấy anh là người có tấm lòng bao dung độ lượng chỉ tiếc vợ anh không chịu nhìn nhận lại mình. Tôi nghĩ anh nên giải thoát cho mình.