Tôi sống với mẹ đến năm 18 tuổi thì cưới chồng rồi ra nước ngoài sống. Tính bố hiền lành, chỉ thích đi với phụ nữ, giờ chắc già nên bỏ. Tôi từng sống với bố và dì (vợ bố) một năm, sau đó về sống với mẹ. Dì không thật lòng, là kiểu người tham lam nhưng bề ngoài nói nhiều lời đạo đức, rất khó lường. Năm lớp bảy, tôi sống với dì, ban đầu nghĩ dì tốt lắm, vì dì cho em gái vay nợ để chơi cờ bạc, sau đó lấy nhà của em trừ nợ, để tôi sống một mình ở đó. Dì còn hay nói chuyện nhỏ nhẹ, tâm sự, bảo thương tôi vì rất thích con gái. Nhiều lần dì đi làm, đem hết cơm với thức ăn đi, tôi cũng không bao giờ nghĩ dì cố ý. Sau một thời gian sống chung, tôiꦓ cảm nhận được dì rất chán ghét tôi. Lớp tám, mẹ đưa tôi về sống cùng, bố và dì không liên quan đến tôi nữa.
>> Khổ cả đời vì không được cha mẹ yêu thương
Năm lớp 10, mẹ mua một chiếc xe máy cho tôi đi học. Tôi xin bố một triệu đồng, bị bố mắng. Bố nói rõ tôi đã có mẹ lo rồi, không được hỏi tiền nong gì bố nữa, nhất là sau này đi 𝐆đại học. Tôi buồn nhưng cũng không để tâm. Mọi năm luôn đi thăm bố vào dịp Tết, dì luôn làm vài hành động thể hiện không muốn tôi ở lại dù chỉ một ngày.
Cho đến khi tôi kết hôn, gọi điện cho bố, mong ông có mặt ở lễ cưới của con gái. Bố đáp lại một câu làm lòng tôi nguôi lạnh đến giờ: "Nếu kết hôn rồi thì chắc cần chia lại tài sản của mày, có đi học đại học đâu". Tôi nghe mà chết lặng, trước đó ba nó𒁏i những lời phũ phàng như thế nào tôi cũng không để tâm. Sau đó, tôi qua thăm ông một lần, nói rõ không muốn liên quan gì ông nữa, dù sao mấy năm qua ông cũng không muốn gặp tôi, Tết nhất cũng không muốn thăm tôi. Vậy nên, giờ ba hãy làm như ba muốn, đời ai nấy sống.
Giờ tôi 27 tuổi, về Việt Nam s꧒ống được hai năm, việc kinh doanh dần ổn định, kinh tế rất tốt. Tôi thường đưa mẹ và dượng đi du lịch khắp nơi, từ trong nước đến nước ngoài, hỗ trợ mẹ nuôi em út vì tôi thương em lắm. Tôi cũng lo cho mẹ, chăm sóc mẹ chu đáo, tốt với d💝ượng như cha ruột vì dượng rất tốt với tôi. Bố ruột giàu có hẳn lên nhưng con riêng của dì ngỗ ngược, con chung không tôn trọng bố. Lúc này bố lại nhớ đến tôi, muốn gặp, còn trách tôi không thăm hỏi.
Nói thêm, bố ruột rất được lòng mọi người bởi vẻ ngoài chất phác, hiền lành, thật thà. Hàng xóm ai gặp tôi cũng khuyên nhủ đi thăm bố, quan tâm ông. Họ biết tôi hay mua quà cáp, cho tiền bạc dượng nên càng nói ra nói vào hơn, kiểu bố ruộ𒀰t không lo lại đi quan tâm người ngoài. Bố ruột cũng nói bóng gió với người khác về việc thương yêu tôi thế nào, mong muốn gặp tôi ra sao. Chỉ tô🏅i biết thực chất vấn đề, như những năm đầu tôi kết hôn, ông muốn con gái chu cấp, quà cáp thôi. Tôi rất mệt mỏi và buồn, giải thích và trả lời thẳng thắn ý kiến của mình nhưng cũng không thay đổi được gì.
Tình cảm tôi đối với bố ruộ🌄t đã phai nhạt, cũng không muốn gặp dì nữa. Xưa bố tránh vì lo tôi hỏi chuyện 🧜tiền ăn học, giờ lại muốn gặp nhau, quan tâm như gia đình. Nhiều khi tôi nghĩ, nếu hiện tại mình nghèo, cần giúp đỡ, liệu bố có còn muốn gặp tôi không? Tôi băn khoăn rất nhiều chuyện mai sau, việc tôi cắt đứt với bố như vậy có đúng không?
Hân
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc