Tôi thỉnh thoảng đi theo chồng khi anh ấy nh𒈔ậu với bạn bè và tôi thấy thế này:
Thứ nhất: Bạn bè gặp nhau, mới uống thì còn hỏi han tâm sự, uống nhiều hơn một tí là mất kiểm soát. Bắt đầu lè nhè ép nhau rồi tranh nhau nói, người nói chẳng có người nghe, cứ dzô, dzô, cười nói hỉ hả, toàn chuyện vớ vẩn, chẳng đâu vào đ🍌âu. Đồ ăn kêu ra thì còn nguyên, vì ai cũng chỉ có uống và uống. Quá lãng phí.
Thứ hai: Nhậu xong thì đến màn rủ nhau đi hát karaoke, vào đấy lại uống tiếp, rồi thì mạnh ai nấy hát. Người không hát thì uống𒆙, người say thì ngủ lăn lóc, người thì nôn ọe. Muốn nói chuyện gì thì phải hét vào mặt nhau. Rồi thì ngật ngưỡng đi về. Trong khi đó, vợ con ở nhà lo đứng, lo ngồi.
Thứ ba: Chồng tôi thì cả ngày hôm sau sẽ vật vờ như người mới ốm dạy. Có hôm thì 🃏mệt quá không đi làm nổi luôn. Bụng thì đói mà ăn không thấy ngon. Tôi ủng hộ chồng tôi gặp gỡ bạn bè, tuy nhiên, một là ra quán cà phê, hai là có nhậu thì anh em làm một, hai chai cho vui. Chứ tôi ghét cay, ghét đắng cái kiểu ép nhau uống, uống cho say l♔ê lết, chẳng thấy bản lĩnh ở đâu, chỉ thấy một co🎃n người bệ rạc, nói năng lung tung, mất kiểm soát.
Với phụ nữ chúng tôi, đàn ông có bản lĩnh là người có công việc tốt, có thu nhập tốt, 🃏lo được cho vợ con cuộc sống đầy đủ, cùng vợ gìn giữ một gia đình hạnh phúc.
Hoàng An
Chia sẻ bài viết của bạn tại đây.