Minari, của đạo diễn Lee Isaac Chung, thắng hạng mục "Phim nói tiếng nước ngoài xuất sắc". Đạo diễn cho biết: "Minari🅺 là cây cần nước, loài thực vật có sức sống mãnh liệt, luôn có thể đâm chồi từ những mảnh đất khô cằn nhất. Tôi xem sức sống của loại rau đại diện cho tính kiên cường của người nhập cư tại Mỹ".
Dịp này, diễn viên nổi tiếng Youn Yuh Jun trò chuyện với VnExpress về quá trình tham gia tác phẩm.
- Bà gặp khó khăn gì khi đóng phim ở tuổi ngoài 70?
- Tôi vẫn khỏe mạnh nhờ tập thể thao, ăn uống điều độ. Trong Minari, 🉐tôi thấy vui khi đóng cảnh nhân vật Soon Ja phụ vợ chồng nhà Yi trồng rau, chăm sóc con cái. Thời trẻ tuổi, tôi thường được mời vào những vai sang trọng. Đến tuổi này, được làm người nhà nông, làm bà ngoại là hạnh phúc của tôi. Tại trường quay, tôi chủ yếu diễn cùng bé Alan, trong nhiều phân cảnh phải cùng bé đi bộ, chạy nhảy nhiều.
🃏Có một cảnh khiến tôi gặp khó khăn. Khi nhà kho của gia đình Yi gặp hỏa hoạn, đạo diễn Isaac quên hô "cắt", nên tôi diễn mãi. Tôi có tuổi rồi, không kiềm được ngọn lửa nên nó cháy lan, càng dập, càng lan. Ai cũng sợ hãi, không hiểu vì sao đạo diễn không hô "cắt", còn tôi mải lo diễn. Về sau, tôi biết lúc đó Isaac đang bàn với êkíp về một ý tưởng dựng phim, khiến anh mất tập trung. Tôi đành cười trừ thôi.
- Bà lấy cảm hứng từ đâu khi đóng vai người nhập cư Hàn ở Mỹ?
- 🍨Tôi và chồng cũ đến Mỹ vào thập niên 1980, dành khoảng 10 năm ở St. Petersburg, Florida, sinh hai con rồi mới quay về Hàn Quốc. Cũng như gia đình Yi trong phim, lúc mới đến Mỹ, chúng tôi gặp khó khăn khi kiếm việc làm, giao tiếp người bản xứ. Hiện tại, tôi nói tiếng Anh đã khá lưu loát, nhưng ngày đầu tiên ở Mỹ, một chữ bẻ đôi tôi cũng không biết.
🉐Khi đóng phim, tôi nghĩ đến bà cố của mình. Bà qua đời khi tôi 9 hoặc 10 tuổi. Khi bà còn sống, tôi không thích tính cách và cách bà quá chi li các khoản sinh hoạt trong gia đình, cũng giống như khi cậu bé David (Alan Kim đóng) không thích Soon Ja ở phần đầu phim vậy. Giờ đây, khi đã có tuổi, tôi mới hiểu hết những hy sinh bà dành cho mình. Tôi thấy bản thân thật ngốc nghếch, và nhớ bà cố rất nhiều.
Ngoài ra, để tròn vai người bà trải qua chứng đột quỵ, tôi phải dành nhiều tuần học hỏi kinh nghiệm, tập diễn với sự hướng dẫn từ người quen là bác sĩ. Vì Minari🍸 là phim độc lập, kinh phí không nhiều, nên tôi tự chi trả trong quá trình nghiên cứu.
* 'Minari': Giấc mơ Mỹ của người Hàn
- Cơ duyên nào đưa bà đến với Minari?
🌠- Khi tôi dự Liên hoan phim quốc tế Busan 2018, một người quen giới thiệu tôi với đạo diễn Isaac, lúc này là gương mặt triển vọng. Isaac nói đang viết kịch bản phim về người Hàn nhập cư ở Mỹ, và muốn mời tôi vào vai người bà, vì tính cách tôi giống với nhân vật.
Đến cuối năm 2019, người bạn làm sản xuất đưa cho tôi kịch bản 🎃do Isaac viết. Tôi đọc và dịch hơi mất thời gian vì toàn bộ bằng tiếng Anh. Đọc được 30-40 trang, tôi nói với người bạn kịch bản đúng với thực tế tôi từng trải qua, nên đồng ý tham gia.
- Cảm xúc của bà khi làm việc với các diễn viên trẻ?
⛦- Tôi gặp Steven tại phim trường ở Tulsa, Mỹ. Anh ấy cùng tôi hút thuốc và trò chuyện. Steven gọi tôi là seon-saeng-nim - tiền bối, nói rằng anh rất hâm mộ phim tôi đóng. Ban đầu, Steven có vẻ lo lắng về vai diễn. Tôi tin người diễn viên không bao giờ quá tự tin mới thực sự là diễn viên tận tâm. Dù không phải nhà tiên tri, tôi vẫn biết Steven sẽ có màn diễn xuất tuyệt vời. Khi nhìn thấy anh hóa thân vào nhân vật người cha, tôi biết mình không nhìn lầm người.
🐷Bé Noel khiến tôi bất ngờ trước lối diễn tự tin, thu hút của bé. Còn bé Alan mới có bảy tuổi và lần đầu đóng phim, cũng khiến tôi ngạc nhiên. Cháu thuộc hết thoại ngay từ hôm đầu tiên, thậm chí cả diễn viên trưởng thành cũng chưa thể thuộc thoại đâu. Nhờ Isaac chỉ đạo diễn xuất thêm cho bé, nên tôi và Alan quay cảnh chung đầu tiên rất suôn sẻ.
🦋Diễn cùng Yeri là những kỷ niệm khó quên. Cô ấy biết cách khiến cảnh quay trông rất thật, rất "đời", có lúc tôi còn nghĩ con bé là con tôi thật. Tôi rất ngạc nhiên và ấn tượng với Han Ye Ri.
- Cảm xúc của bà khi xem lại phim?
🎃- Tôi thấy cảm thông sâu sắc cho cuộc đời của những con người tha hương cầu thực. Tôi như được nhìn lại tuổi trẻ của mình, thấy một giấc mơ Mỹ mà ai cũng khao khát, nhưng không phải ai cũng đạt được. Tôi tin khán giả sẽ có nhiều góc nhìn khác nhau, vì mỗi thành viên gia đình Yi đều rất đời thường và rất riêng biệt.
Theo tôi, thông điệp lớn nhất của Minari𝓰 nằm ở tình thân. Dù có giữ vị trí quan trọng như thế nào trong xã hội, chúng ta vẫn là một thành viên trong một gia đình. Gia đình là nơi mỗi người tim đến khi thành công cũng như khi thất bại. Để gia đình hiểu nhau và vượt qua nghịch cảnh cũng cần sự kiên nhẫn, giống như cây cần nước (minari) cũng phải trải qua sóng gió mới có thể vươn chồi.
- Bà cảm thấy sao khi nhận được các đề cử quốc tế cho vai Soon Ja?
- ꦯChúng tôi đã rất vất vả, nhất là Isaac. Tầm nhìn và tài năng của anh ta như vàng đã thử lửa vậy. Điều bộ phim đạt được là câu chuyện chạm vào trái tim của khán giả
🌺Tuy nhiên, tôi không quá quan tâm giải thưởng. Đối với không ít người Hàn Quốc như tôi, Quả Cầu Vàng hay Oscar còn khá xa lạ, nhiều người chỉ theo dõi giải trên TV. Khi biết mình có đề cử từ nhiều liên hoan phim thế giới, tôi vui nhưng không xúc động nhiều. Tôi không phải sao Hollywood, không nắm rõ quy trình tham gia giải thưởng. Đối với tôi đó là một thế giới xa lạ. Khi tôi được đề cử giải SAG (Screen Actors Guide) cho Nữ diễn viên phụ xuất sắc, tôi còn hỏi các bạn mình đây là giải gì, có lớn không nữa.
Thành quả thực sự của tôi là vẫn được đóng phim ở tuổi này, được tham gia những dự án mới. Trước Minari, tôi còn tham gia Beasts Clawing at Straws - phim có nhiều cảnh hành động kịch tính. Thời trẻ tuổi, tôi bị đóng khung vai nhân tình hoặc người thứ ba xen vào tình cảm của người khác. Định kiến của khán giả dành cho tôi lúc đó lớn lắm, nhưng do còn trẻ nên tôi không nhận ra. Sau Minari, 💜tôi muốn đóng những vai đa dạng, nhiều sắc thái hơn.
Phúc Nguyễn