Đọc bài viết "Nuôi con đến 18 tuổi ౠrồi dành tiền vào viện dưỡng lão", tôi không đồng tình với quan điểm của tác giả Loan Le. Tôi có hai con trai sinh năm 2000 và 2004, vợ chồng tôi chỉ nói với các con rằng "bố mẹ có điều kiện lo cho các ꦦcon ăn học đến khi nào không học nữa thì thôi. Các con phải biết học và làm việc để chuẩn bị tương lai cho mình mới ấm vào thân".
Tôi cho tiền các con tiêu xài và quan sát cách tiêu tiền của các con nên đủ hiểu tính cách của mỗi đứa sau này như thế nào? Khi cho 10 đồng, con chỉ tiêu 5 đồng, thì sau này bạn có cho cả gia tài thì chúng cũng chẳng dùng đến. Còn nếu cho 10 đồng mà con còn xin thêm 5 đồng nữa thì bạn cứ chuẩn bị tâm thế sau này chẳng có chỗ nào mà ở, chứ đừng nói có tiền để vào viện dưỡng lão.
Tôi gặp vài trường hợp con cái vướng vào tệ nạn, vay mượn bên ngoài, rồi đến lúc không trả được nợ, phải trốn nợ đi nơi khác. Chủ nợ sau đó kéo tới nhà bố mẹ con nợ để gây áp lực. Cuối cùng, họ đành phải móc tiền túi ra trả nợ thay con, thậꩵm chí còn phải bán nhà mới đủ tiền. Thế nên, khi con cái trưởng thành, biết làm ăn, cho dù không khá giả, nhưng chúng chỉ cần không vướng vào tệ nạn là bố mẹ cũng cảm thấy yên tâm rồi.
Còn chuyện ở chung hay ở riêng, theo tôi còn tùy vào khả năng tài chính của các con. Đa phần các con lớn lên, có gia đình, đều muốn ra ở riêng vì muốn có không gian riêng biệt để sinh hoạt và gặp gỡ bạn b▨è, không làm ảnh hưởng đến sinh hoạt củ♛a bố mẹ.
Bố mẹ vợ tôi có hai người con, vợ tôi là chị cả, còn một em trai cũng có gia đình được 19 năm. Ông bà nay đã 80 và 87 tuổi. Thời còn khỏe mạnh, lú♌c cưới vợ cho con trai, họ cũng mua nhà cho con ở riêng chứ cũng không muốn ở chung, mặc dù hai ông bà ở một cái biệt thự rộng thênh thang. Hai lần họp gia đình, họ luôn nói với các con rằng sau này không phải lo cho ông bà, vì đã có kế hoạch dưỡng 𒉰già từ trước rồi.
Đến giờ, khi đã lớn tuổi, cần con về ở chung, nhưng chúng đâu chịu về. Ông bà đâu có thiếu tiền, nhưng chuyện vào viện dưỡng lão chưa bao giờ có trong kế hoạch. Vì đã ở ngôi nhà đó vài🌜 chục năm nay, đầy đủ tiện nghi, nên không thể chuyển vào cái phòng vài m2 để sinh hoạt hàng ngày, ngoại trừ khi không còn trí nhớ. Thế nên, chúng ta cũng đừng nói trước điều gì. Cho dù có chuẩn bị tốt tài chính tốt đến mấy đi nữa, chẳng biết được tương lai sẽ thế nào?
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.