Tôi tin phần lớn người già không muốn làm phiền con cháu nhưng họ không có điều kiện (bao nhiêu tiền dành hết nuôi dạy con nên không còn tiền để sống riêng, để vào trại dưỡng lão), người có tiền lại sợ tuổi già ốm đau bệnh tật, chết cô đơn nơi xa lạ... h꧅ọ sẽ cố gắng làm hết sức cho con cháu khi có thể.
Khi không còn làm được gì nữa, phải ngồi không, họ cũng b♛uồn tủi áy náy lắm, cảm thấy mình h🍎ết giá trị với con cháu, đau khổ vì phải phiền con cháu.
Nhiều người kể lể việc chăm mẹ ốm nghe thật xót xa, bố mẹ già mà nghe được chắc cũng muốn ra đi sớm cho khỏi đau lòng. Cả đ🌄ời bố mẹ lăn lộn chăm sóc nuôi nấng con cháu không phàn nàn, không kể công "mẹ nuôi con biển trời lai láng" nhưng "con nuôi mẹ tính tháng tính ngà💝y".
Hãy cứ chuẩn bị tương lai ꦯcho mình trong trại dưỡng lão, không phiền con cháu nhưng đừng nên nói ra nhưng điều đó. Kể cả những người già định sống trong trại để khỏi phiền con cháu, họ sẽ rất đau lòng khi nghe chính con cháu mình nói vậy, khác gì bảo họ đang làm phiền con cháu lắm đấy.
Tôi nghĩ có một số giải pháp sau: Từ khi còn trẻ, c🀅hưa kết🅺 hôn, tôi luôn nghĩ sẽ mua nhà sống gần bố mẹ để chạy qua chạy lại cho tiện.
>> 'Thật đau đớn khi bị con cho vào viện dưỡng lão'
Tôi nghĩ đó là giải pháp tốt nhất (bố mẹ có điều kiện thì mua nhà cho con gần mình hoặc ngược lại con muꦯa nhà cho bố mẹ sống cạnh; ông bà trông nom con cháu, đưa đón cháu; con cháu tiện chăm sóc ông bà lúc ốm đau; gia đình gần gũi quây quần mà vẫn đảm bảo riêng tư. Nếu không có điều kiện mua được thì thuê.
Quan trọng nhất là làm sao để mình không thấy hối hận sau này và nếu mình muốn được các con cháu đối xử thế nào thì ít nhất mình cần làm với bố mẹ mìn𒅌h như thế.
TH
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.