Tôi vừa trải qua thời gian khá khó khăn với rất nhiều xung đột giữa hai vợ chồng, khóc lóc và kể lể từ mẹ chồng, cùng với những hoang mang lo sợ của con. Vào ngày tôi đưa đơn ly dị, anh đã nói chuyện với mẹ để bà về nhà bà. Có lẽ thấy tình hình căng thẳng quá, bà đem vài bộ quần áo về nhà (mọi thứ đồ khác vẫn để lại, còn đem một tấm hình khá to của bà chụp với con tôi treo lên tường phòng ngủ). Tôi khẳng định với chồng, chỉ cần anh có ý định để mẹ quay lại💫 sống chung thì chúng tôi không còn cứu vãn được nữa. Sau đó, tôi dọn đồ của bà vào các túi và vali, khi nào bà muốn thì sang lấy. Tôi cũng lập tức mượn được người làm toàn thời gian. Anh không nói, cũng không tỏ thái độ khó chịu gì nhưng lại tìm mọi cách để tôi có thêm nhiều cơ hội tiếp xúc với mẹ chồng.
Tôi vẫn đưa con qua chơi với bà, chỉ là không để cháu ở một mình với bà mà không có tôi. Tôi vẫn đưa tiền cho chồng mua quà cho bà, chỉ là không tự đi chọn quà nữa, vì thế chồng không biết chọn thế nào (trước giờ bà chỉ vừa ý quà tôi mua thôi). Tháng sau là sinh nhật tôi, chồng muốn tôi tổ chức bên nhà mẹ chồng và mời các em ch🌱ồng như bà đề nghị, tôi không muốn.
Sinh nhật mẹ chồng trước giờ chúng tôi vẫn tổ chức, còn sinh nhật tôi luôn làm khá đơn giản, mẹ chồng cũng chẳng tặng quà bao giờ, tự nhiên giờ chồng lại muốn tôi tổ chức bên nhà bà. Nếu có 🐬thời gian, tôi chỉ muốn lấy ngày phép về quê với bố mẹ mấy ngày còn hơn là đi xã giao với mẹ chồng.
Qua thời gian dài liên tục xung đột, cảm giác của tôi với chồng là sự chán nản nhiều hơn yêu thương.🐈 Tôi không tin chồng không hiểu mẹ anh muốn gì, cũng không phải anh không biết tôi đã quá khổ sở với mẹ chồng. Chỉ là anh theo thói quen xem nhẹ cảm giác của tôi trong những chuyện liên quan đến nhà anh mà thôi. Mẹ chồng về nhà, dù muốn dù không tôi cũng cực hơn trước (nhưng mà tinh thần thoải mái hơn), chồng không cố gắng giúp tôi lại còn hay đi hơn. Nhiều khi tôi thấy sợ mất chị giúp việc hơn là sợ mất chồng. Tôi không biết anh cố gắng không ly dị là vì yêu mẹ con tôi hay chỉ không muốn mất đi cuộc sống thoải mái hiện tạ🐲i.
Ngày xưa tôi rất tin vào tình yêu của anh và chúng tôi từng rất hạnh phúc. Giờ cho dù cười với anh hay ngay cả trong những lúc âu yếm nhất thì bản thân vẫn cảm thấy chồng đã trở nên xa lạ. Anh không còn là người mà tôi vô cùng tin tưởng và yêu thương nữa. Quả thật, không còn lý do để ly dị, nhất là khi con còn bé thế này; anh cũng thương con và tỏ ra thương vợ (🔴theo cách của anh). Tôi không biết có phải mình chỉ muốn giữ cho con một gia đình hoàn chỉnh mà phải theo đuổi cuộc hôn nhân này tiếp không? Mong rằng đây chỉ là cảm giác nhất thời, mong chúng tôi sẽ tìm được cảm giác yêu thương trước đây.
Linh
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.