Trên sân Prince ở thủ đô Phnom Penh, Campuchia tối 22/2, Việt Nam hạ Thái Lan 1-0 nhờ tuyệt phẩm sút phạt🍬 của tiền vệ Nguyễn Trung Thành, qua đó giành ngôi đầu bảng C U23 Đông Nam Á. Tuy nhiên, bên cạnh kết quả của trận đấu, một điều khiến tôi rất ấn tượng, đó là thái độ và cách thể hiện cảm xúc của các cổ động viên Thái Lan sau khi đội nhà thua trận. Thay vì lên tiếng chỉ trích, phần lớn người hâm mộ Thái Lan vẫn tỏ ra lạc quan, khen ngợi tinh thần chiến đấu và động viên toàn đội đứng dậy sau vấp ngã, đồng thời tin tưởng vào tương lai của đội bóng.
Cách hành xử của các cổ động viên Thái Lan thực sự khiến tôi bất ngờ. Điều này hoàn toàn trái ngược với thái độ của nhiều người Việt mỗi khi đội nhà đạt kết quả không tốt. Chúng ta vẫn luôn đòi hỏi đội tuyển phải học theo Thái Lan, phải vượt lên trên đối thủ, phải vươn tầm châu lục, nhưng thứ cơ bản lẽ ra phải học đầu tiên chính là sự bao dung của cổ động viên thì chúng ta lại chưa làm được.
Tôi cứ hình dung, nếu cầu thủ Việt mà sút như cầu thủ Thái hôm qua, thì có lẽ họ đã nhận đủ "gạch đá" từ người hâm mộ rồi. Cứ lên Facebook sau mỗi thất bại của đội tuyển, tôi lại thấy tràn ngập những lời lẽ thô bạo của người Việt như "quá nghiệp dư", "chân gỗ", "không xứng đáng lên tuyển"... Còn nhìn sang người Thái, tôi chỉ th✱ấy họ nói "thiếu chút sắc bén", "không gặp may"...
Vậy đó, trong khi cổ động viên Thái Lan luôn dành sự quan tâm đến đội nhà, thì không ít người Việt lại chỉ quan tâm đến đối thủ và sẵn sàng mạt sát các tuyển thủ khi họ thi đấu không tốt như kỳ vọng. Cũng xin phép ꦯkhông dùng từ "cổ động viên" để nói về những người này, vì họ giống với những "anti-fan" đội tuyển thì đúng hơn.
>> Người hâm mộ Vi💝ệt Nam đừng chỉ biết hơnꩲ thua với Thái Lan
Chúng ta thắng trận nhưng những anti-fan đó vẫn tìm cớ để chỉ trích, họ chẳng biết rằng tuổi đời của cầu thủ Việt là bao nhiêu, kinh nghiệm thi đấu thế nào, cũng chẳng biết đội tuyển thiếu quân trầm trọng, trước trận còn phải gọi thêm mấy🦩 cầu thủ khác bắt vội xe đò, xe khách sang cho đủ quân số. Sang đến nơi trước bốn tiếng đồng hồ, họ chỉ đủ thời gian uống miếng nước, chẳng kịp tập luyện đã phải xỏ giày vào sân thi đấu.
Ấy vậy mà khi thấy cầu thủ chuột rút nhiều, các anti-fan lại phán xét "thái độ thi đấu thiếu chuyên nghiệp", "HLV dạy học trò 🌃câu giờ lộ liễu"... Nói thật, nghe những lời đó, tôi thấy buồn cho một bộ phận người mang danh cổ động viên nước nhà.
Với tôi, các cầu thủ U23 Việt Nam, đặc biệt là những "viện binh" hôm qua, đã chiến đấu rất quả cảm, và chiến thắng này là hoàn toàn xứng đáng cho những nỗ lực mà toàn đội đã bỏ ra. Nhìn những con người lăn xả trên sân, tôi nhận ra người Việt càng trong cảnh gian khó lại càng mạnh mẽ. Dù quá nửa đội hình chính bị Covid, các "viện bình" mỏi mệt, bỡ ngỡ là thế, nhưng chúng ta vẫn có một trận đấu sòng phẳng, thậm chí giành chiến thắng trước một U23 Thái Lan sung sức và đầy đủ quân số. Đó là một chiến công phi thường.
Với lịch thi đấu dày đặc, cách một ngày đá một trận, điều mà không ở đâu trên thế giới dám chơi vậy, thì chúng ta sao có thể bắt cầu thủ phải hồi sức ngay được? Nếu đủ quân số 2🤡4 người mạnh nhất, thì có lẽ trận gặp Đông Timo, chúng ta đã chỉ cần tung đội hình hai vào sân, để đội một nghỉ ngơi rồi. Tuy nhiên, tình thế hiện tại, U23 Việt Nam đang phải chơi với đội hình ba, thế mới thấy các cầu thủ bước vào giải đấu này khó khăn đến nhường nào.
Trước giải đ💛ấu, chúng ta không mang nặng thành tích, nhưng bây giờ, chính tôi lại mong đội bóng giành được chức vô địch. Bởi đó🍬 chính là phần thưởng xứng đáng, có ý nghĩa nhất sau tất cả những gì toàn đội thể hiện cho đến giờ phút này.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com.