Tác phẩm thứ ba của Mèo Xù, tên thật là Nguyễn Thị Thắm, có tựa đề Bơ đi mà sống. Sách kể 🍷lại hành trình tác giả sinh năm 1987 đi qua những buồn vui, đứng dậy từ bão táp dư luận, hoàn thiện bản thân và tận hưởng trọn vẹn cuộc sống của mình.
Mèo Xù chia sẻ cô bắt đầu viết tản văn Bơ đi mà sống từ năm 2014. Trước đó, cô từng trở thành tâm điểm của dư luận khi tuyên bố "27 tuổi vẫn nói không với sex trước hôn nhân". Mèo Xù tâm sự thời điểm ấy, đám đông bình luận về tư tưởng của cô thì ít mà mổ xẻ nhan sắc "xấu như ma cấ💎u" của cô thì nhiều.
Ngoại hình của Mèo Xù bị mang ra làm đề tài mua vui cho cộng đồng mạng, những hình ảnh cắt ghép của cô tràn lan trên mọi diễn đàn. Đám đông mặc định cô là "hiện thân của sự xấu xí". Giai đ꧃oạn ấy, Mèo Xù rơi vào trạng thái trầm cảm, chán ghé♉t bản thân.
Mèo Xù tâm sự thực ra cô bị "tiêm nhiễm" ý nghĩ rằng mình xấu xí từ khi còn chưa có ý thức về xấu – đẹp. Lúc nhỏ, cô từng "hằn học với cuộc đời" vì luôn bị bạn bè chế nhạo là "chó bốn mắt, ăn đu đủ không cần thìa, hoa hậu Angola". Cô mang theo 🅰những tổn thương đó đi qua thời niên thiếu. Mèo Xù luôn tự nhủ rằng nếu mình xinh đẹp thì khóc sẽ có bà tiên ông bụt hiện ra nhưng xấu xí thế này thì chỉ có ma thôi. Vậy nên, cô câm nín và chọn cách "bơ đi mà sống".
Sau đó, cô nhận ra cuộc đời đã ban tặng cho cô quá nhiều thứ tốt đẹp. Giờ đây, cô gái cá tính tự tin đáp trả dư luận: "Tôi xấu như vậy đấy, đừng có đưa nhan sắc của tôi ra mà bàn tán. Đôi khi, tôi cũng nghĩ mình nên cảm ơn cuộc đời vì mình… quá xấu. Vì xấu nên tôi biết mình là ai, không ảo tưởng về bản thân. Tôi học cách để mình đẹp hơn mỗi ngày. May mà tôi xấu nên tôi tu chí học hành mới có ngày hôm nay". Những suy nghĩ ấy thôi thúc Mèo Xù viết, vì thế, Bơ đi mà sống ra đời, góp nhặt những trải nghiệm sống lạc quan từ những điều bi quan nhất cô đã🧜 trải qua.
Trong cuốn sách của mình, Mèo Xù gửi gắm những châm ngôn sống tích cực: "Hãy trân trọng mỗi sáng ꧒thức dậy. Bởi chỉ cần được thức dậy, thì bất cứ sự gì trên đời vẫn còn có cơ hội để thay đổi" hay "Chúng ta lạc quan không phải là khi luôn nghĩ mọi việc ở trên đời đều tốt đẹp, mà là khi biết chấp nhận một thực tại là không phải mọi chuyện trên đời đều tốt đẹp".
Ngoài ra, Bơ đi mà sống còn gửi gắm thông điệp "Nơi bình yên nhất là nhà" qua phần tự sự của tác giả về gia đình. Mèo Xù chia sẻ khi viết cuốn sách thứ ba, cô đã khóc rất nhiều khi nghĩ về quá khứ. Đó là thời gian mẹ cô từng bị liệt, anh trai lớn mắc bệnh, gia đình tán gia bại sản, bị siết nợ… Cô tâm niệm: "Tôi không muốn mang sự khổ sở ra kể lể để lấy nước mắt của mọi người, tôi chỉ muốn mỗi chúng ta hiểu rằng, cuộc sống ai cũng sẽ có những khó khăn của riêng mình. Nhưng điều quan trọng nhất, chúng ta chẳng thể nào mãi hoài bi thương với những khó khăn ấy, vật vã khổ đau mãi vì chúng. Bởi nếu cứ mải bi thương, cứ mải đau lòng, cứ mải oán trách, chúng ta sẽ không có thời gian để thay đổi điều gì cả".
Vĩ Thanh