Ừ thì vài ngày nữa là đến Tết. Nhanh đến chóng꧂ mặt! Tôi đã qua rồi cái tuổi mong chờ đến Tết. Giờ đây, đứa con gái ngày nào còn nheo nhẻo đòi ba♍ mẹ lì xì nay đã lớn khôn, trở thành mẹ của cậu nhóc 5 tháng tuổi nghịch ngợm. Trong cái sắc vàng tươi mới của nắng Sài Gòn, cái không khí se se lạnh của tiết trời vào xuân, một chút thanh âm của quá khứ, ngày Tết tuổi thơ bất chợt ùa về.
Lớn lên ở thành phố nhộn nhịp, ồn ã bậc nhất này, Tết của tôi thật đơn giản lắm. Bố mẹ bận rộn với công việc, anh em tôi thì đi học nên cả nhà chỉ có đúng 2 ngày cuối năm để cùng nhau dọn nhà, chuẩn bị cây cối, mâm quả, mứt kẹo... Đúng 29 Tết, tôi và mẹ lại lôi bát đũa, xoong nồi, tủ kệ ra lau chùi, dọn dẹp, còn bố và anh hai thì có nhiệm vụ làm sạch quạt, đèn, quét vôi cổng, trang trí đèn nhấp nháy... Cả nhà í ới gọi nhau, không khí rộn ràng như thể xuân đến tự bao giờ. Lúc ấy, tôi cứ càm ràm mẹ suốt "vì sao con phải là🏅m cái này, con ứ thích làm cái này đâu, con đau lưng lắm...". Tôi chủ yếu là muốn trốn tránh việc nhà và tót ra ngoài đường ngắm nghía mọi vật. Mẹ chỉ cười, lau mồ hôi, xoa đầu tôi và bảo rằng "sau này con lớn, con sẽ tự hiểu".
Lịch trìn🦄h ngày 30 Tết của gia đình tôi bắt đầu bằng một buổi sáng cũng tất bật không kém. Mẹ đi chợ sắm sửa, mua thức ăn và chuẩn bị cho 3 ngày tết. Anh hai và tôi thì dọn dẹp và lau chùi phòng mình. Bố thì rửa xe, thay nhớt, bơm xăng thật đầy.𓆉 Buổi chiều, tôi được mẹ cấp phép đi cắt tóc, gội đầu cùng mẹ, sau đó đến lượt bố và anh hai. Bữa cơm tất niên không bao giờ được thiếu vắng bất kỳ một thành viên nào, đó là luật "bất thành văn" của gia đình tôi. Đơn giản chỉ là những món ăn rất Bắc như gà luộc, canh măng, rau xào, giò thủ, hành muối, củ kiệu... nhưng sao năm nào ăn cũng thấy ngon và lạ miệng đến thế. Ăn xong, dọn dẹp xong, giây phút cả nhà quây quần cùng xem Táo Quân, những nụ cười hỉ hả vang vang... mới thấy gia đình quả thật là chốn bình yên nhất.
Bính boong... 5, 4, 3, 2, 1... những tiếng đếm ngược cùng tiếng pháo hoa vang dội, thời khắc năm mới đã bước qua. Cả nhà đã diện trên người những bộ quần áo mới, ngồi bên khay mứt. Anh hai được bố phân công đi mở vòi nước, cho nướ🌠c chảy tràn khỏi xô, cầu mong một năm nhiều may mắn. Tôi thì chuẩn bị những chiếc cốc thủy♛ tinh cao (chỉ dành riêng cho dịp này) để uống sâm panh, bố hì hục khui rượu, mẹ chuẩn bị phong bì lì xì đỏ chót trên tay. Giây phút tôi mong chờ đã đến, trẻ con đứa nào cũng thế, chúc bố mẹ những câu chúc an lành nhất, thế là chiếc phong bì lì xì đã thuộc về tôi, mân mê mãi và chẳng nỡ mở ra.
Cả nhà tôi còn có một thói quen, đó chính là đi chùa cầu an ngay trong đêm giao thừa. Giữa dòng người đông đúc, mùi thơm nồng của nhang khói, mùi hăng hắc của những chùm hoa lài làm dây đeo cổ, đeo tay, và mùi hoang hoải của đất trời vào xuân (mẹ cứ thường bảo, mùi này chỉ mình tôi nghĩ ra mà thôi)... tất cả hòa quyện♊, khắc sâu vào tâm trí tôi, và trở thành một phần kí ức tuổi thơ ngọt ngào khó có thể xóa nhòa.
Có thể tôi khác mọi người, tôi không thích mùng 1, mùng 2 hay mùng 3... tôi chỉ thích Tết của những ngày chuẩn bị, tôi thèm cái không khí tất bật, náo nhiệt của gia đ🦋ình ꦦkhi cùng nhau làm việc. Tôi thèm bữa cơm tất niên sum vầy. Tôi thèm xúng xính váy áo đón giao thừa. Và tôi cũng thèm nắm tay ba mẹ dạo cảnh chùa trong nhang khói nghi ngút...
Xuân Diệu đã từng nói: "Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua... xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già...". Ấy thế mà, năm đầu tiên lấy chồng, đón giao thừa bên nhà chồng, tôi đã ôm gối khóc sướt mướt. Tôi nhớ cái không khí Tết của riêng gia đình tôi, nhớ đến quay quắt, dù rằng nhà chồng và nhà bố mẹ chỉ cách nhau vỏn vẹn 10 cây số. Bây giờ, tôi mới hiểu được vì sao bố mẹ lại muốn cùng anh em tôi dọn dẹp và chuẩn bị đón Tết cùng nhau. Ký ức tươi đẹp ấy sẽ là hành trang đi v𓂃ới tôi đến hết cuộc đời. Ngồi ngắm con trai chơi đùa và tôi tự nhủ với lòng rằng sau này Bún lớn lên, ba mẹ cũng sẽ cùng con trải qua những cái Tết giản dị nhưng đầy ý nghĩa, như ông bà ngoại đã từng dạy mẹ. Khi con thấy mình mệt mỏi, yếu lòng hay chùn chân mỏi gối, con có thể nghĩ về gia đình như mình một liều thuốc tinh thần, nâng đỡ con và cho con động lực để bước tiếp. Tết đoàn viên!
Từ ngày 15/1♑ đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ nღiệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình.
Sản phẩm dự thi có thể là bài viết, bộ ảnh tự chụp có chú thích đầy đủ hoặc clip với thuyết minh bằng tiếng Việt, nội dung chia sẻ về ngày Tết tuổi thơ. Thời gian nhận bài dự thi bắt đầu từ ngày 15/1. Mỗi tác phẩm dự thi thể hiện dưới dạng bài viết (tiếng Việt, có dấu, dài 200-1.000 từ) hoặc file ảnh định dạng JPEG hay JPG, có thể qua chỉnh sửa bằng phần mềm nhưng không lồng ghép thành dạng album, không để viền bo trên ảnh, bắn chữ rối mắt hoặc logo của studio. Ảnh phải có chiều ngang tối thiểu từ 300 pixel trở lên, có chú thích rõ ràng, dễ hiểu. Đối với bài dự thi là clip, video, phải có chất lượng hình ảnh, âm thanh rõ ràng. |
Lê Thị Hương Giang