Tôi là một nhân viên văn phòng, với mức lương khiêm tốn, tôi thường chọn ăn sáng ở các tiệm vỉa hè để tiết ki🌌ệm chi phí. Tôi là một mối ruột của hai vợ chồng một người bán cơm tấm ở gần nhà trọ.
Hôm qua, trong lúc ngồi ăn vội dĩa cơm để chuẩn bị đi làm, hai vợ chồng người bán than thở với tôi: "Xăng tăng nên cái gì cũng tăng, mỗi ngày bán xong đều thấy tiền lãi teo tóp".
Hai vợ chồng người bán cơm tấm này tôi quen nên cũng có chút ưu tư thay họ. Khi xăng tăng giá, hàng hóa ồ ạt tăng theo, chỉ có ♏thu nhập và lương của số đông người là cứ giậm chân tại chỗ.
Mỗi dĩa cơm tấm lề đường tiêu chuẩn gồm: một miếng thịt nướng, cà chua, dưa leo, dưa chua được vợ chồng họ bán với gi🎃á 20 nghìn đồng. Nếu thêm chả, bì hoặc trứng thì thêm 5 nghìn đồng cho mỗi phần. Ngoài tôi và nhiều người bình dân khác, khách hàng chủ yếu của họ là công nhân, người lao động.
Hai vợ chồng họ than tiếp: Nếu giữ giá bán thì phải bớt đồ ăn lại, thế nhưng khi thấy người bán đếm từng lát dưa leo, cà chua hoặc dùng kéo xén bớt miếng thịt thì khách sẽ chê ít. Nhưng nếu tăng giá để bù vào tiền vật giá tăng thì lại sợ mất khách. Số🌸 tiền tăng theo mong muốn của họ là 5 nghìn đồng.
Thế nhưng, với 5 nghì𒆙n đồng thì nhiều người ജlao động sẽ suy nghĩ lại, họ sẽ chọn ăn sáng bằng bánh mì hoặc mì gói để tiết kiệm hơn.
Khi nhận được câu hỏi làm thế nào để giải quyết trọn vẹn thì tôi thực sự chưa tìm được câu trả lời. Rất mong nhận được tư vấn🦩 của các bạn để tôi có thể giúp đỡ hai vợ chồng người bán cơm tấm kia. Xin cảm ơn.
Nguyễn Tuấn
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.