Đã lâu lắm rồi chưa có dịp ngửi hương xoà💎i kể từ khi xa quê lên Sài Gòn học. Ngày ấy, trước cửa nhà có trồng một cây xoài. Tôi không biết nó đã được trồng từ khi nào nhưng lớn lên đã thấy cây xoài trong sân nhà. Cây xoài không to💞 lắm nhưng thân cây rất thẳng. Nó là giống xoài thanh.
Cứ độ tháng chạp nó đơm bông. Đến Tết thì hoa xoài tỏa hương khắp sân nhà. Đêm giao thừa năm nào tôi cũng ráng thức đến 12 giờ đêm để chờ chị hai cúng giao thừa. Mâm cúng nhà nghèo chẳng có gì sang trọng, có khi là một đĩa mứt dừa do chị hai tự tay làm hay chỉ là một đĩa kẹo thèo lèo. Chờ cho thời kh༒ắc giao thừa đến, chị haiꦆ bày mâm cúng ra và đặt mâm trên chiếc ghế gỗ dưới gốc cây xoài.
Chị hai bảo các em cùng nhau khấn vái ông bà💙 tổ tiên và cầu cho mình có những điều mong ước trong năm mới. Đó là những khoảnh khắc tôi thích nhất trong thời thơ ấu. Đứng dưới gốc cây xoài tỏa hương thơm ngát, mùi hoa xoài thật khó tả, hương thơm dịu ngọt. Tôi nhắm mắt lại khấn vái và hít một hơi thở sâu để cảm nhận được không khí tết. Không khí Tết của tôi có hương xoài trong làn gió đê⛦m giao thừa mát mẻ quyện cùng mùi nhang khói. Đối với tôi đó là hỗn hợp hương liêng thiêng nhất trong đời.
Khấn vái tổ tiên ꦚxong thì anh chị em chúng tôi lần lượt ra đứng áp sát thân cây x𒆙oài rồi đánh dấu chiều cao của mỗi đứa trên thân cây xoài. Đứa nào cũng cao hơn năm trước. Có đứa nhỏ tuổi cao hơn đứa lớn tuổi.
Cho đến khi chiều cao của tô𝔉i trên thân xoài cao nhất thì tôi xa quê lên Sài Gòn học. Năm sau trở về cây xoài cũng không còn nữa. Do hoàn cảnh túng thiếu nên ba đã đốn cây xoài làm củi. Tôi không trách ba vì một mình ba gánh vác nuôi đàn con sáu đứa kể từ khi mẹ ra đi lúc tôi lên ba tuổi.
Đã gần 2🔯0 cái Tết đi qua, năm nào anh chị em chúng tôi cũng cố gắng hội tụ trong căn nhà của ba mẹ vào ngày mồng 2 Tết. Tuy tôi không còn được thưởng thức hương xoài quyện cùng hương nhang trong đêm giao thừa tại đây nữa, nhưng bù lại tôi luôn nghe được những nụ cười giòn giã của đám cháu, cảm nhận được những cái xoa đầu của anh chị dành cho tôi, mặc dầu tôi đã 37 tuổi. Chỉ tiếc rằng ba mẹ tôi không còn sống để chứng kiến những phút giây sum vầy của đàn con và nhìn thấy đàn cháu đang lớn lên từng ngày.
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Nguyễn Thanh Bình