Ngày Tếꦕt mà có đủ thứ như thế là cũng thích lắm rồi. Trẻ con không quan tâm nhiều đến đồ ăn, nhưng có quần áo mới để mặc, có tiền mừng tuổi ngay từ đêm giao thừa là đã mãn nguyện.
Thế mà nhớ như in một cái tết năm mình đang học lớp hai còn chị gái đang học lớp sáu. Mấy n🌱gày trước Tết, mẹ bảo với hai chị em mình là dọn dẹp nhà cửa giúp mẹ. Trong lúc dọn dẹp thì tranh thủ thu gom chai lọ, sách báo cũ, giấy vụn... để bán đồng nát, bán được bao nhiêu tiền thì lấy số tiền đó cho hai chị em đi triển lãm Giảng Võ sắm Tết. Cả ngày lao động của hai chị em cuối cùng bán đồng nát được khoảng vài ngàn đồng. Số tiền kiếm được đưa luôn cho mẹ, khấp khởi chờ đến hôm sau được mẹ dẫn đến triển lãm như lời mẹ đã hứa...
Nhưng mà chờ ♛mãi đến sát ngày cuối năm rồi mà chẳng thấy mẹ đả động gì đến việc đưa hai chị em đi chơi triển lãm cả, cho đến đúng ngày ba mươi thì tự biết là mẹ đã "phá hủy" lời hứa mất rồi. Mẹ xin lỗi hai con với lời bào chữa là mẹ quá bận. Mẹ còn biết bao nhiêu việc phải lo, nên mẹ không ဣcó đủ thời gian đưa các con đi sắm Tết.
Tất nhiên là mình và chị gái rất buồn vì cꦿả hai đứa đều quá hy vọng vào lời hứa của mẹ. Trước đó mẹ chưa từng thất hứa với các con bất kỳ điều gì. Thế nên, lời hứa của mẹ luôn luôn "có trọng lượng". Vậy mà lúc đó🌸...
Tết năm ấy vẫn có đủ bánh chưng, rau thịt, dưa hành, mứt k🌠ẹo và cả những bộ quần áo tết mới toanh cho hai chị em. Niềm vui ngày Tết át đi nỗi buồn không được đi triển lãm. Niềm vui ngày Tết giúp các con phần nào quên đi lời hứa chưa thực hiện được của mẹ, bớt đi những hậm hực, giận dỗi của trẻ con. Tết vẫn cứ là tết. Tết vẫn cứ vui.
Thế mà rồi ngay sa♌u dịp tết, mẹ thủ thỉ với mình là cho mẹ vay tạm một ít tiền mừng tuổi. Nói là "vay" vì từ trước tới giờ bố mẹ cho hai chị em được toàn quyền quyết định số tiền mừng tuổi ấy, chứ không cần phải đưa lại cho bố mẹ. Ban đầu mình cũng... hậm hực, vì đã lên kế hoạch chi tiêu số tiền mừng tuổi của mình cho những mục đích gì rồi. Nào là mua giấy màu, nào là mua búp bê, nào là rủ các bạn ở lớp ra cổng trường mua chín tầng mây, bỏng ngô, bánh quế... Bao nhiêu kế hoạch thế này, làm sao mà cho mẹ vay được chứ.
Nhưng vì mẹ nói mãi nên cả mìn🧔h và chị đều đã phải đưa tiền mừng tuổi cho mẹ vay tạm. Mẹ chỉ bảo với mình và chị là do mấy ngày Tết nghỉ không đi làm, nên tháng này chưa được lĩnh lương, phải chờ đến tháng sau cơ quan mới trả tiền cho mẹ.
Mình cũng chẳng nhớ là đến bao giờ mẹ mới trả mình xong khoản tiền mà mẹ đã "vay" mình vào dịp Tết năm ấy. Nhưng phải đến tận năm mình học cấp III, mẹ mới nhắc lại chuyện Tết năm nào. Năm ấy, việc làm ăn của bố không may bị thua lỗ, mọi chuyện bung bét vào đúng dịp giáp Tết. Vì mình với chị gái còn nhỏ nên mẹ không thể chia sẻ vấn đề của gia đình với cả hai đứa. Nhà mình ngày ấy không quá nghèo, nhưng chỉ cần qua một vụ sóng gió là đã lao đao. Lao đao đến mức số tiền bán đồng nát của cả hai chị em cũng có thể 📖là một cứu cánh cho m🎉ẹ.
Mẹ không than vãn về những gì đang phải gánh chịu để cùng bố trả nợ. Mẹ muốn hai con vẫn được có Tết, bởi đó là những ngày được trông đợi nhất trong năm của hai đứa. Mẹ muốn hai con có một cái tết trọn vẹn với♍ đủ bánh chưng, mứt kẹo, quần áo đẹp, một cái Tết đáng nhớ y như mọi năm... Chỉ tiếc là mẹ buộc phải gom cả tiền mừng tuổi của các con sau ngày Tết để tiếp tục trả nợ.
Chuyện qua lâu lắm rồi, thực ra mình còn chẳng nhớ là mình đã có được bao nhiêu tiền mừng tuổi vào dịp Tết năm đó, cũng chẳng quan tâm là liệu mẹ đã trả hết cಞho mình và chị khoản nợ kia chưa, nhưng mình luôn nhớ rằng những ngày Tết trôi qua quả thực vẫn rất vui, rất có ý nghĩa, giống hệt như mọi năm trước đây, mà không hề có dấu ấn gì của những biến cố trong gia đình. Mẹ đã cố gắng hết sức để lưu giữ cho cả hai chị em những khoảnh khắc tươi đẹp nhất của Tết bằng sự hy siওnh thầm lặng của mẹ, mà với những hy sinh ấy thì dù cho mình đã từng được làm "chủ nợ" của mẹ, nhưng cả đời này mình cũng không thể trả hết được những "món nợ" lớn lao ấy cho mẹ được...
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Phương Linh