Đối với tôi, Tếtꦕ đã đến sớm hơn, nôn nao từ lúc ba gieo hạt giống hoa nhỏ li ti xuống màu nâu mịn trên mảnh đất thân quen. Tết là lúc tôi thơ thẩn dạo chơi khi đám ruộng vừa gặt xong còn trơ gốc rạ, đi lật từng thớ đất cày tìm từng con giun dế để làm mồi câu cá ngoài ao.
Quê tôi quanh năm suốt tháng mọi người quần quật với ruộng nương, mà vẫn thiếu ăn thiếu mặc. Mùa gặt lúa lên, nhà nào được đầy bồ dự꧑ trữ để ăn cho giáp hột mùa sau, là được tiếng giàu có rồi. Để có tiền chi dụng cho mấy ngày Tết, bà con chỉ biết bán mấy con gà mấy con vịt. Nhꦗà nào khá giã lắm thì nuôi con lợn để dành cuối năm bán, có tiền tiêu pha cho mấy ngày xuân.
Để trồng vườn hoa bán Tết như nhà tôi thì không dễ ai 🎶cũng trồng được, vì hoa phải được trồng trên ruộng thấp có độ ẩm lâu và phải gần ao để có nước tưới.
Chiều nào cũng như nấy đi học về, vẫn thấy ba cặm cụi tưới nước cho hoa. Tôi để cặp xuống bờ ruộng, phụ với ba nhổ mấy cây cỏ mọc chen chúc trên luống hoặc đuổi con gà mái cứ ꦕmon men dẫn bầy con lại gần và bươi đất kiếm ăn. Mới nhổ có dăm ba cây cỏ là tôi vội chán ngay, bởi đám cào cào châu chấu ở bìa ruộng bên kia hấp dẫn tôi hơn. Đám cỏ thơm thơm ngai ngái, hoa dại đung đưa khoe những chùm bông trắng dưới dìu dịu nắng chiều.
Những luống hoa ngày mỗi xanh, cây hoa lớn nhanh trông thấy, chìa nhánh ra rung rinh mơn mỡn đùa𓆉 với gió. Cho đến ngày hoa cho ra những nụ đầu tiên, ba mừng lắm, săm soi từng nụ bé xíu rồi đếm lóng tay nhẩm tính còn mấy ngày nữa đến Tết, xem hoa có nở đúng ngày không.
Sáng ba mươi Tết, hoa cúc được vào chậu gói bằng lá chuối, đã được ba sắp sẵn lên xe bﷺò thứ tự ngay ngắn từ hồi nào. Tôi leo lên xe ngồi một bên ba, lòng lâng lâng như sắp đi xa đến một nơi nào vui lắm. Xe vừa đến chợ là tôi vột tụt🅰 xuống chạy nhập bầy với đám con nít bu quanh chú bán bong bóng bay.
Chợ Tết quê hồi đó còn nghèo, bán đồ chơi cho trẻ con độc nhất chỉ có chú bán bong bóng bay. Chiếc xe đạp phấp phới chùm bong bóng b♍ay đủ màu sắc của chú chỉ xuất hiện trước cổng chợ, trong hai dịp Tết trung thu và Tết nguyên đán. Tôi mê mẩn đứng nhìn từng nét cọ thoăn thoắt của chú phết lên nền bong bóng. Con sông có tán dừa soi bóng, đồng ruộng có đàn cò chấp chới bay về dãy núi xa xa, được bàn tay họa sĩ của chú phác họa. Từng nét vẽ của chú, ൩mở ra cho tôi những chân trời bát ngát bao la...
Gần trưa, khi đã bán hết hoa, ba mới đi khắp chợ mua sắm lỉnh kỉnh đủ thứ. Tôi thích nhất là pꦿhong pháo đỏ loại nhỏ gọi là pháo chuột. Vẫn có loại pháo lớn hơn nổ to hơn, pháo này chỉ dành cho những nhà khá giã. Nhà tôi thì nghèo, được một phong pháo chuột để đốt đêm giao thừa như thế là quí hóa lắm rồi. May mà nhờ có tiền rủng rỉnh bán hoa, ba mới mua được pháo. Mấy năm trước dễ gì mà nhà tôi có được món chơi tết xa xỉ này.
Pháo được phơi trên mái hiên cho khô khan để khi đốt sẽ nổ dòn, tôi lén ba mẹ bắc thang leo lên mái tranh, mân mê từng viên pháo không biết đến mấy lần. ♐Em tôi thì đi vòng vòng quanh sân, mê mãi trên tay cái bong bóng có vẽ một nhánh mai vàng rực. Trên hàng rào dâm bụt được cắt xén vuông góc, mẹ đem phơi mấy nia bánh thuẩn và mứt dừa bay mùi thơm phức, không thể nào mà không thèm vói tay lên, nhón ít miếng mứt trắng phau phau. Dưới nắng cuối năm óng vàng rực rỡ, mấy cánh hoa tươi dâm bụt đỏ phơi phới tươi cười.
Những mùa xuân sau, nhà tôi đón Tết sung túc hơn vì mẹ đã có một sạp nhỏ bán tạp hóa dưới chợ. Tết đến mẹ đem về phong pháo đại, vẫn phơi trên mái hiên nhà mới đã lợp ngó🧜i, nhưng tôi không còn leo lên để nhìn mê mẩn màu pháo hồng nữa. Em tôi cũng vậy, nó cũng hờ hững với cái bong bóng bay, chỉ mê đồ chơi gươm súng bằng nhựa năm nào cũng bày bán đầy chợ Tết. Tôi cảm thấy dần dần, Tết thơ ấu của mình đã trôi xa✃.
Những ngày Tết thơ ấu cũ c🍒ứ thế mà trôi xa, như cái bong bóng của em tôi lỡ tay để🍎 bay lên trời cao năm nào. Nhưng thửa ruộng trồng hoa cúc của ba tôi, vẫn còn xanh xanh mãi trong vườn ký ức.
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Trương Đình Tuấn