Lưu Kỳ Linh (1907-1974) là anh ruột của nhà thơ Lưu Trọng Lư. Lúc nhỏ, Lưu Kỳ Linh từng học trường Đồng Hới, sau vào Trường Quốc học Huế. Đương thời, ông có thơ đăng trên Hà Nội báo, Tao đàn, Tiểu thuyết thứ bảy...
Trong tuyển tập Thi nhân Việt Nam, tác giả Hoài Thanh - Hoài Chân chọn đăng ba bài thơ của Lưu Kỳ Linh: Đợi chờ, Cành hoa thu muộn, Con bướm trắng.
Hoài Thanh bình luận: "Lưu Kỳ Linh là anh ruột Lưu Trọng Lư. Nhưng thơ em nhiều người biết mà thơ anh ít ai hay. Kể cũng đáng tiếc. Thơ Lưu Kỳ Linh tuy mới nhưng đôi bài có cái nhẹ nhàng, cái kín đáo, cái vi diệu của những vần thơ xưa. Nó không huy hoàng, lộng lẫy. Trong vườn thơ nó chỉ là những bông hoa màu nhạt, hư✃ơng thanh, e lệ nở trong một góc tường. Nhưng ai dám bảo là những bông hoa꧙ không quý?".
Dưới đây là bài thơ Cành hoa thu muộn:
Muộn màng thu nở một cành hoa.
Còn một chiều nay hoa với ta.
Muốn tặng người yêu, không nỡ hái;
Bóng vàng như đã rụng non xa...
Trong một bức thư gửi Hoài Thanh, Lưu Kỳ Linh viết: "Tất cả tình tứ của tôi đối với thu đều ngưng đọng lại ở bốn câu đó🍬. Với người yêu, ai có tiếc gì, người ta có thể ném cả kho tàng châu ngọc như không. Thế mà một cành hoa thu muộn tôi không nỡ... Anh để ý chỗ không liên lạc giữa𝕴 hai câu ba và bốn".
Câu 5: Hai câu thơ sau được nhà phê bình Hoài Thanh cho là những câu thơ hay bậc nhất trong thơ Việt Nam. Tác giả hai câu thơ này là ai?
Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! Vàng rơi: Thu mênh mông.