Chỉ còn mấy ngày nữa là Tết, nhanh thật, loáng cái mà một năm nữa lại sắp về. Ký ức về những ngày Tết của nhà mình trong con thật đẹp, dù cũng thật nhọc nhằn. Nhọc nhằn đến nỗi, gương mặt khắc khổ của bố có thêm nhiề꧑u nếp nhăn và chiếc áo khoác bạc màu của mẹ lại rộng hơn sau mỗi mùa Tết...
Nhà mình làm hương trầm, một năm chỉ trông chờ vào dịp Tết. Từ trước Tết cả hai tháng, mẹ đã chu♐ẩn bị làm hương cho tháng chạp. Bố tất bật lo mua tăm tre, than, nhựa hương, hồi quế, còn mẹ tất bật chuẩ🐼n bị làm, nào là hương thẻ, hương quấn, hương sào, hương đen... Dạo ấy, con còn bé xíu, mới học lớp 3, lớp 4, mà đã lăn hương thoăn thoắt. Mẹ vẫn hay nói con khéo tay nhất nhà, vì thế nén hương nào cũng thật tròn. Nhà mình kế nghiệp làm hương từ ông ngoại, ông thương mẹ nhất, nhưng nhà nghèo, chẳng thể cho mẹ đi học. Mẹ kể, ông hay nói, làm hương để lấy phúc cho con cháu... Ngày xưa con còn bé, chẳng hiểu vì sao ông nói thế, nhưng con hiểu, nhờ có làm hương, cả bốn chị em con được ăn học đàng hoàng.
Tháng chạp mưa rét, nhưng sớm tinh mơ, mẹ và bố đã dậy, mỗi người một hòm hương, đủ các loại, đi chợ bán. Nhiều sáng, trời lạnh quá, con tỉnh giấc, co ro trong chăn, hé mắt nhìn ra ngoài, thấy bố mẹ trùm tấm vải mưa mỏng, rồi đạp xe đi khi trời còn tối như mực, mà nước mắt cứ chảy mãi. Dù lúc ấy con còn bé, nhưng những cự꧒c nhọc, vất vả của bố mẹ cũng làm con đau nhói. Cảm giác ấy đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, con vẫn ứa nước mắt. Không chỉ con, mà cả các chị, cả em con đều cảm nhận được, nên đứa nào cũng chăm chỉ phụ bố mẹ.
Năm con học lớp 3, chị Duyên học lớp 11, cũng là năm đầu tiên nhà mình có ba người đi chợ bán hương, bố mẹ nhớ không? Bọn con được nghỉ Tết, buổi sáng ở nhà đem hương ra sân phơi, cẩn thận từng nén, rồi sau đó ngồi đếm hương, từng trăm, từng trăm một. Sau bữa cơm trưa lúc gần 13h, cả nhà lại bắꩵt tay vào làm hương. Bột làm hương là loại gạo thơm, xay nhuyễn, buổi sáng chị Trang đã nấu kỹ. Chiều, mẹ chỉ cần trộn lẫn với than, nhựa hương trầm, cho vào cối, giã chừng nửa tiếng là xong giai đoạn chuẩn bị, rồi bắt tay vào làm thành hương.
Càng vào tháng chạp, nhà mình lại càng làm khuya hơn. Hôm nào con cũng cố thức lăn hương cho mẹ, nhưng hôm nào cũng ꦚbuồn ngủ quá, rồi lăn ra ngủ trước, để lại mẹ với các chị làm. Thằng Ngoác nhà mình bình thường ham chơi là thế, nhưng Tết cũng biết thân biết phận, còn rủ mấy đứa hay chơi cùng về phơi hương giúp mẹ. Có khi đang đi chơi, thấy trời lất phất mưa, cu ཧcậu lại nháo nhào lao về chạy hương với mọi người. Nghĩ lại thấy thương quá, mẹ nhỉ, hồi con học lớp 3, nó mới học lớp 1 chứ mấy.
Con còn nhớ, nhà mình không bao giờ làm hương đến 29 Tết. Dù có người đặt thêm hương thì bố cũng không bao giờ cho mẹ nhận làm. Đã thành lệ, ngày 29 Tết, cả nhà sẽ dọn dẹp sạch sẽ từ tr෴ong ra ngoài, vì làm hương nên nhiều bụi, mẹ và bọn con dọn từ sáng sớm 🌟đến tối mịt mới xong. Còn bố, tỉ mẩn, cẩn thận lau chùi bát hương, tấm ảnh của ông nội và chuẩn bị bàn thờ tổ tiên. Lúc đó, Tết mới thực sự đến với nhà mình!
Chuyện ൩như mới của ngày hôm qua, mà quay đi quay lại đã cả chục năm rồi. Từ khi con học lớp 11, nhà mình đã không làm hương nữa, phần vì sức bố xuống nhiều, phần vì các chị đi học đại học, rồi ra trường, đi làm, chẳng còn ai ở nhà phụ bố mẹ. Kinh tế nhà mình cũng đỡ vất vả hơn, nhưng lại chẳng mấy khi được đón một cái Tết với đầy đủ thành viên trong gia đình như trước. Hai chị lần lượt đi lấy chồng xa, con và em Duy cùng học xa nhà. Hai chị em con phải chia nhau mà về, biết là đứa ở lại đón Tết một mình, sẽ buồn, sẽ tủi, mà đành nuốt nước mắt, tặc lưỡi, đợi khi ra trường, có điều kiện, cả hai đứa sẽ về...
Tết này con ở lại. Sài Gòn mùa này nắng vẫn chói chang, thành phố đã trang hoàng đón Tết rực rỡ lắm rồi, bố mẹ ạ. Cứ sau mỗi tối đi làm thêm, về phòng trọ, con lại nhớ nhà mình nhiều hơn, nhớ những lúc cả nhà mình cùng tất bật dọn dẹp đón năm mới. Nhớ những sáng m🐓ùng một, mấy chị em con tíu tít rửa mặt bằng chậu nước rửa mặt mẹ nấu bằng rau mùi thơm ngan ngát, rồi líu ríu chạy theo bố mẹ vào bà nội chúc Tết.🔯 Nhớ tối 29 Tết, cả nhà quay quần bên nồi bánh chưng củi cháy lép bép, rồi tiếng phụng phịu hờn dỗi của em Duy lúc mẹ không cho đi chùa đêm giao thừa... Giản dị mà ấm cúng biết bao... Đôi lúc, con ước, bọn con đừng lớn, cứ mãi là những đứa trẻ ngày nào và nhà mình, cứ mãi như ngày xưa, dù vất vả, dù cực nhọc... Chỉ là, đôi lúc thôi, bố mẹ ạ, bố mẹ đừng lo. Trong con luôn đầy ắp tình yêu thương của cả nhà, và con hiểu, dù có ở nơi nào, thì trái tim của mọi người trong gia đình mình vẫn luôn hướng về nhau.
Cầu chúc một Tết an lành, gia đình thư෴ơng🗹 yêu của con!
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm n𓆉gày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình.
Sản phẩm dự thi có thể là bài viết, bộ ảnh tự chụp có chú thích đầy đủ hoặc clip với thuyết minh bằng tiếng Việt, nội dung chia sẻ về ngày Tết tuổi thơ. Thời gian nhận bài dự thi bắt đầu từ ngày 15/1. Mỗi tác phẩm dự thi thể hiện dưới dạng bài viết (tiếng Việt, có dấu, dài 200-1.000 từ) hoặc file ảnh định dạng JPEG hay JPG, có thể qua chỉnh sửa bằng phần mềm nhưng không lồng ghép thành dạng album, không để viền bo trên ảnh, bắn chữ rối mắt hoặc logo của studio. Ảnh phải có chiều ngang tối thiểu từ 300 pixel trở lên, có chú thích rõ ràng, dễ hiểu. Đối với bài dự thi là clip, video, phải có chất lượng hình ảnh, âm thanh rõ ràng. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Phạm Thị Huyền