Tôi sinh ra ở một vùng quên nghèo, vùng kinh tế 𝕴đặc biệt khó khăn, nơi mà người dân quanh n💦ăm bán lưng chó đất, bán mặt cho trời, luôn phải vật lộn, trông vào những sào lúa, ruộng khoai ít ỏi.
Dù khó khăn thiếu thốn vật chất là vậy, nhưng về tinh thần thì tôi khẳng định ngay về tinh thần cái xóm nghèo quê tôi không bao giờ thiếu. Năm ﷽nào mọi người trong làng cũng đón một cái tết sum vầy, tràn gập yêu thương, niềm tin vào một năm mới tốt đẹp hơn.
Ở cái xóm nghèo do thiếu thốn về nhiều thứ, nên người dân quê tôi luôn có một cách đón Tết rất đặc biệt dù nhà tranh hay đỡ hơn là những căn nhà cấp bốn đã xuống cấp. Mỗi năm mọi người đều góp tiền mua một con heo nhỏ để nuôi, đến ngày Tết đem ra làm thịt và chia đều cho mọi nhà làm nhân gói bánh cܫhưng. Không những thế, nếu trong nhà ai mà có thứ gì đều lấy ra trao đổi lẫn nhau, làm sao cho nhà nào cũng phải có cái không khí, hương vị Tết cổ truyền của dân tộc.
Nhưng điều mà luôn tồn tại trong ký ức về ngày Tết quê tôi đó là giữa cái mùa đông lạnh giá đặc trưng của vùng cao, mọi người trong làng từ những người đã lớn tuổi hay những đứa trẻ ngồi quay quần bên nồi bánh chưng đang sôi sùng sục. Rồ💖i mọi người cùng nhau háඣt hò, nháy múa thật ấm áp, tràn đầy hạnh phúc, làm tan đi những khó khăn, muộn phiền của cuộc sống.
Đây là năm đầu tiên tôi phải đón Tết ở nơi đất khách quê người, trong lòng tôi dạt dào những cung bậc cảm xúc khi nhớ về gia đình, nhớ cái xóm nghèo quê tôi. Tôi cũng không biết nói gì, chỉ m𒁃uốn xin chúc gia đình mạnh khỏe, vui vẻ, đón một cái Tết ý nghĩa.
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Viết Dũng