🐈Tôi 33 tuổi, từng trải qua thời kỳ yêu đương đẹp đẽ và cũng đầy tổn thương lẫn thất vọng. Yêu nhau bảy năm, chia tay cũng bảy năm rồi nhưng tôi chưa muốn mở lòng với bất kỳ ai. Không phải chưa quên người cũ mà tôi đang dành thời gian nuôi dưỡng tâm hồn cũng như thực hiện hoài bão của bản thân. Đôi lúc bước chân chông chênh giữa những khó khăn cuộc sống, tôi ao ước có ai đó bên cạnh chia sẻ, bầu bạn và cùng mình già đi. Những suy nghĩ đó thoáng đến rồi cũng thoáng qua.
🍌Chuyện gì đến cũng đến, vào dịp lễ tôi về quê thăm gia đình, cả họ hối thúc chuyện lấy chồng, giới thiệu cho tôi một người luôn. Cô nói nhìn hai đứa xứng đôi, bác bảo anh có nhà cửa rồi, lấy về chỉ làm mà ăn, mợ cho rằng tính anh được lắm, có phúc mới gặp được anh. Tôi tự hỏi 33 tuổi là bom nổ chậm trong nhà sao? Sao tôi cảm thấy chạnh lòng thế này, không ai hỏi tôi đã sẵn sàng lấy chồng chưa.
>> Tôi có sai trong việc giục con gái lấy chồng
🎃Ai cũng mưu cầu về cuộc sống hạnh phúc và vui vẻ hơn sau kết hôn, chứ không phải có gia đình để chạy kịp tiến độ với bạn bè cùng trang lứa. Tôi mong tìm được một nửa yêu thương, có thể đồng điệu về tâm và tính, để bản thân được tiếp tục làm chính mình và đối phương cũng vậy. Ba tôi rất gia trưởng và độc đoán, tôi lo lắng cho chính mình, sợ một bước ba sẽ cho mình lên xe hoa. Biết rằng gia đình yêu thương nên muốn tôi có bến đỗ nhưng nếu vâng theo lời ba mẹ thì liệu cuộc sống của tôi có hạnh phúc hơn không? Mong anh chị cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Duyên
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 (giờ hành chính) để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc