Hôm nay lꦇà ngày tôi trực cơ quan, sau 🎃3 ngày tết vui vẻ, ấm cúng bên gia đình.
Một mình lặng lẽ nhìn hàng cây đối diện, tôi thấy những mầm xanh đã nhú, những chiếc lá vàng cuối cùng cũng chuẩn bị rơi, tôi lại nhớ tới truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của nhà văn người Mỹ O. Henry, nhớ tới khoảnh khắc cuối cùng của một cuộc đời đã mở ra một c🐎ánh cửa sự sống mới.
Sinh - lão - bệnh - tử,𝔍 kh𝄹ông một ai có thể tránh được vòng tròn sinh mệnh này. Nhưng dù thế nào, sự ra đi của một con người cũng để lại những tiếc nuối, sự tổn thương tinh thần đối với những người ở lại.
>> Sợ 'khuyến mãi' sau câu hỏi khi nào lấy chồng
"Cô hứa, nếu năm sau cô còn sống, sẽ đến thăm và chúc tết các cháu". Đó là lời hứa của một người mẹ, con gái cô học c🎉ùng tôi, cách đây 6 năm, vào một buổi trưa mùa đông, chỉ còn cách Tết âm lịch chừng hơn một tháng, bạn tôi đã ra đi đột ngột không một lời từ biệt, để lại chồng và một cô con gái 4 tuổi. Từ đó, cứ đến dịp Tết âm lịch, tôi lại vào nhà thăm và trò chuyện với mẹ của bạn tôi, năm nay cô yếu hơn, dù đã 6 năm, nhưng vớܫi cô vẫn như ngày hôm qua.
Tôi cũng giống như cô, bố tôi cũng ra đi 🌱đột ngột như thế, đã 11 cái Tết trôi qua chúng tôi không còn bên nhau để cùng đ𒀰ón giao thừa. Thời gian trôi qua có thể làm lành những vết thương sâu, nhưng vẫn in hằn lên tâm trí của nhưng người ở lại, với những khoảnh khắc và ký ức không bao giờ có thể quên được.
Là hai người cùng cảnh ngộ, chúng tôi trò chuyện về sự ra đi nhẹ nhàng hơn, vì một mai khi mất đi, chúng tôi có thể gặp lại được những người thân xa cách. Cô hẹn tôi năm sau nếu khỏe s🃏ẽ đến nhà🐲, còn nếu không, có thể cô đã ở bên cạnh con gái mình. Chúng tôi mỉm cười nói như thế.
Đầu năm mới lẽ ra không nên viết về cảm xúc buồn bã, một thứ cảm xúc không tích cực khi hướng về tương lai. Tôi nghĩ rằng, ai cũng mong được vui vẻ, được sống những tháng ngày hạnh phúc bên những 🐈người mình yêu quý, nhưng thực tế không như thế, và có những thứ dù không muốn ta vẫn phải đối diện, đối mặt và vượt qua, để tiếp tục sống. Bởi sự sống rất đáng trân trọng.
Những ಞngày Tết này, tôi thường được nghe những bài hát, những chương trình truyền hình với thông điệp tết sum vầy, hướng về gia đình đầm ấm. Và tôi thường nghĩ về những gia đình không còn đủ thành viên, như mình, và bao gia đình khác nữa.
Đó là những gia đình đã mất một, hay nhiều hơn những thành viên vì Covid-19, và tôi biết rằng đã có những người không kịp nói những lời cuối cùng với người thân, không còn nhìn được khuôn mặt thân yêu mới ngày hôm qua còn ở bên cạnh mình. Khi trở về, họ đã là sương khói và chỉ còn lại trong ký ức. Đó là bi🥀ến cố sẽ đi cùng những người ở lại đến suốt cuộc đời.
>> Bắt con chu cấp tiền tiêu Tết
Đón tết năm nay, tôi in một bức ảnh hoa đào tự chụp khổ lớn và thay vì đề chữ chúc mừng năm mới, câu đối hay con vật nào đó đón xuân thì tôi đề dòng chữ "Chỉ cần bên nhau những khi vui, buồn, hạnh phúc, thì ngày nào cũng là tết, tháng nào cũng là xuân".
Trải qua𓂃 những mất mát và sự khó lường của dịch bệnh, tôi trân trọng những phút giây được bình yên bên gia đình nhỏ của mình. Ngày trước gia đình tôi có 4 thành viên, giờ đây nó có thêm những thành viên mới, những thế hệ tiếp theo ra đời, đó chính là kết quả của những ngày tháng tươi đẹp cũ, những ngày bố còn sống đã dạy dỗ đứa con mình hãy sống một cuộc đời có ý nghĩa.
Mất đi không có nghĩa là tan biến hoàn toà🃏n vào hư không mà những giá trị tinh thần và tình cảm chắc chắn sẽ luôn còn mãi. Với tôi đoàn viên có ý nghĩa như thế.
Tôi là một người may mắn, hơn rất nhiều những người mà tôi biết. Xin được chia sẻ và gửi lời chúc đến những gia đình có người thân mất đi không chỉ vì Covid-19, mong rằng những ngưꦦời ở lại, dù có thể rất khó khăn, nhưng hãy luôn vững tin và nỗ lực sống, bởi chắc chắn bên cạnh các bạn còn rất nhiều người khác, những điều tốt đẹp khác💎 đang chờ đợi hoặc muốn được nương tựa.
An Tư
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.