Sau bốn tháng xa xứ, bon chen giữa ph𒆙ồn hoa đô thị của Sài Gòn, mình đã được trở về ngôi nhà thân thương. Nhà mình không đẹp, không đầy đủ tiện nghi như bao ngôi nhà khác, nhưng có một thứ đối với mình bඣao nhiêu tiền bạc cũng không thể mua được. Đó chính là tình thương, là tiếng cười, là những kỷ niệm tuổi thơ gắn với nó mà không gì thay thế được.
Nhà mình có đến tám người, nhưng lúc nào cũng hòa thuận, vui vẻ b🧸ên nhau. Chú thím mình có một cái trại mộc nho nhỏ, nên ngày nào mọi người cũng chung tay làm việc ở đó. Tuy nhiên, dù rất mệt nhưng nhà lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Mỗi lần có một cái tủ hay chiếc giường được làm ra, mọi người thường đứng nhìn ngắm nó rất lâu, vì đó là thành phẩm của cả nhà. Có những khi làm không kịp, người ta đến tận nhà mà hối thúc, phải làm đến tận khuya.
Và đấy chỉ là những ngày làm việc gần Tết thôi. Những ngày Tết mới là khoảnh khắc tuyệt vời nhất. Bọn con nít chúng tôi rủ nhau chơi thảy đá, chơi ô ăn quan, vừa chơi vừa ăn bánh kẹo. Ng🗹ười lớn thì uống nước nói chuyện, bàn về một năm đã qua, lên bao nhiêu điều sẽ làm trong năm mới.
Tối đến, cả làng chúng tôi cùng nhau chơi lô tô, tiếng cười, tiếng hò la làm rộn ràng cả một vùng quê mà chỉ đến những ngày Tết mới ồn ào như thế. Tôi đã lớn lên ở một vùng quê như thế đó, mặc dù quê tôi vẫn còn nghèo, mọi người phải quanh năm "bán mặt cho đất, bán lưng cho trời", nhưng mọi người đều sống với cái tâm của💎 mình. Hy vọng rằng quê hương, gia đình luôn là chỗ dựa tinh thần cho những đứa con xa xứ chúng tôi.
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Trương Nhung