Thỉnh thoảng tôi vẫn gặp những người thốt lên những câu kiểu "Nói chung về lái xe thì anh tự tin không có ai bằng anh". Lúc đó thật khó đáp lời, bởi gật gù khen đúng thì có phần hơi quá. Mà h𝔉ỏi lại "Anh chắc không?" thì thiên về vô lễ. Chỉ có một ý nghĩ lóe lên là câu hỏi "Vậy thế nào mới là người lái tốt?".
Một số người thì cho rằng phải "lụa". Nghĩa là đi nhanh, căn giỏi, lách giỏi. Lên xe là phải "máu", phải thể hiện được tinh thần phấn chấn và tận dụn⛎g hết năng lực xe. Vào cua có tiếng lốp rít vì mất bám mới là chạm ngưỡng lái siêu. Họ gần như ít để ý tới người đi cùng. Say hay không là ở khách.
Người khác lại quan niệm đi thế nào mà người ngồi cùng cảm thấy dễ chịu. Lái phải nhẹ nhàng, không lắc không giật. Đi cùng những tài này rất thích vì yên tâm và ngủ ngon lành. Nhưng đôi lúc cũng hơi buồn chán vì họ 𝓰nguyên 🐟tắc quá. Lên xe thể thao mà lái như sedan.
Còn ai 💝đó mà kết hợp cả hai điều trên thì hẳn là tuyệt rồi.
Tuy nhiên, cũng có ý kiến cho rằng để gọi là biết lái phải trải qua nhiều địa hình. Biết lái đường đèo dốc, đường ngập và địa hình. Chưa t🌱rải qua những thứ đó thì không thể gọi là lái g🦩iỏi.
Còn các bạn nằm ở phong cách nào?
Nam Nguyễn