Mẹ ơi,
Vậy là con đã xa Hà Nội gần sáu năm và và🎃 năm nay sẽ là cái Tết thứ năm xa quê. Các anh chị người Việt ở đây cũng chuẩn bị kha khá cho ra dáng Tết, cũng bánh chưng, cũng xôi chả, nhưng không thể nào giống mâm cỗ mẹ bầy trong đêm giao thừa được.
Từ lúc biết nhớ, trong ký ức con, Tết luôn bắt đầu bằng ngày hai ba tháng chạp, mẹ đi chợ về, đỗ xịch xe ở cửa, em mèo đang nằm ve vẩy đuôi phơi nắng nhảy phịch xuống đất, kêu meo meo, mẹ gọi với lên, "Con ơi, đi thả cá cho ông Táo về trời cùng mẹ". Con đang ngồi học bài, cửa sổ mở lớn, thò đầu ra giữa mấy cây cảnh mẹ trồng xanh mướt, "Mẹ đợi con với", rồi nhanh nhanh xỏ dép, chạy xuống nhà, trèo lên xe mẹ. Mẹ thường đi đường lòng vòng vì muốn con được khám phá Hà Nội, trong không khí se lạnh của mùa đông. Ra đến hồ Giảng Võ, mẹ sẽ thả từng chú cá một, vừa thả vừa lầm rầm cầu nguyện... Con yêuꦯ Hà Nội là bởi thế, bởi những con đường nhỏ quanh co mẹ đèo con đi trong những sớm mùa đông trong trẻo ấy...
Trong nhà, mẹ vừa là bố, vừa là mẹ. Tết đến, mẹ bắc thang trèo lên giàn cây cắt lại cho đẹp, mẹ thaౠy bóng đèn hỏng, mẹ sửa đường nước. Thương mẹ lắm...
Con thích nhất là đi chợ hoa với mẹ. Mẹ kẹp ba, đèo cả hai chị em lên phủ Tây Hồ. Đến đoạn dốc là hai đứa lại ríu rít, "Mẹ ơi lượn đi." Mẹ vờ run tay lái, ba mẹ con phá lên cười. Mẹ kể ông ngoại ngày xưa cứ đến Tết là mua một cành đào, một chậu cúc. Mẹ thích hoa hải đường, có năm mua phải hoa giả, bị gắn bằng keo, ba mẹ con đang nằm, thấy tiếng ওhoa rơi lộp bộp...
27 Tết, mẹ dẫn đi chợ Đồng Xuân mua đồ và quần áo mới. Về nhà, mẹ dọn quần áo, chọn những bộ đã chật với hai chị em, gấp mang sang nhà cô hàng xóm, "Nhà cô ấy năm nay chắc không mua được quần áo mới cho con,༺" mặt mẹ buồn. Con học cách sẻ chia từ đấy...
29 Tết, mấy mẹ con dọn nhà, vừa làm vừa hát. Chị cẩn thận, con lau cửa sổ xong lại kiểm tra, giơ ngón trỏ lên miết rồi.. .miệt mài đi lau lại. Bác tổ trưởng q💙ua thấy ba mẹ con mười giờ vẫn cọ sân, bảo sao nhà này sạch thế. Năm nào cũng được gia đình vă𒊎n hóa, con ngây ngốc nói "Mẹ ơi, không có bố mà mẹ con mình hạnh phúc nhỉ?" Trẻ con vô tư thành vô tâm, không biết mẹ đã hy sinh nhiều đến thế...
🔜Sáng 30, con dậy từ năm giờ 🌜sáng, theo mẹ đi chợ. Trời mờ tối, chỉ có ánh đèn cao thế, chiếu sáng bóng hai mẹ con, một dài một ngắn, lác đác vài người chở hoa quà ra chợ bán. Mẹ bảo người bán hàng ở chợ vất vả lắm, nên mẹ chẳng mặc cả bao giờ, người ta nói đắt thì mẹ cười bảo sao đắt thế rồi vẫn trả tiền, nhiều khi bán rẻ quá mẹ lại thương, lại trả thêm. Mẹ dạy con biết yêu thương từ những điều đơn giản...
Cả ngày tất bật nấu ăn. Tối, haꦺi chị em phồng mang trợn mắt thổi bóng để treo, sau này mẹ mua cho cái bơm bóng ở Hàng Mã, cảm giác đau đau ở quai hàm dường như đã bịജ quên đi mất...
22h, con đòi mở tủ lấy chiếc áo dạ trắng của mẹ, kiên quyết mặc lên người🏅. Thân hình con bé xíu, thùng thình trong áo mẹ, theo chị đi hái lộc, còn mẹ ở nhà thắp hương cúng ô⭕ng bà. Hai chị em chẳng đi xa, chỉ loanh quanh ra hồ Thủ Lệ, rồi quay về ngắm pháo hoa. Đường Hà Nội vắng, lất phất mưa phùn, ánh đèn loang loáng trên mặt đường ướt nước. Vài cụ già bày mâm xôi gà ra ngoài đường thành kính cúng bái, những que hương nhả khói mờ yên ả. Em hiếu động chỉ trỏ vào cái đầu gà có cắm bông hoa hồng, chị bảo như thế là không ngoan. Chị nói, thầy giáo dạy cúng tổ tiên là một phong tục đẹp của người Việt. Chị dặn, hái lộc chỉ hái một cái lá thôi, không được bẻ cành to, để cây còn lớn. Thế là, em chỉ được cầm hai cái lá tròn hình quả lê ở đường Kim Mã, nhưng từ đấy, em biết tôn trọng mọi người và mọi vật.
Về nhà líu ríu đốt vàng hương với mẹ, mẹ treo chiếc lá con hái về lên cửa sổ, bảo lá xanh như này con năm nay sẽ học giỏi lắm đây. Rồi vừa xem cầu truyền hình vừa ăn quả dưa hấu👍, tay không ngừng xoay xoay cái hộp mứt phát ra nhạc bài hát "Happy New Year" của ABBA. Từ đấy, mỗi lần nghe bài hát này, lại là một lần nhớ mẹ, nhớ chị, nhớ phòng khách bé tí tẹo ba mẹ con ngồi vừa đủ chật chỗ. Xem hết chương trình, mẹ mừng tuổi cho hai chị em rồi bắt lên giường đi ngủ. Nhắm mắt vào vẫn thấy pháo hoa...
Tết, nhớ sao là nhớ. Mùng một theo mẹ đi thăm họ hàng, vừa được mừng tuổi, vừa đ🅠ượ🐲c ăn ngon, xong rồi lại nằm trùm chăn nghe người lớn kể chuyện Tết thời bao cấp. Con biết quý trọng những gì mình có từ đấy...
Mùng ba theo mẹ đi chùa. Mẹ dậy con cách cầu khấn, con nghịch ngợm, chỉ thích hé mắt xem mẹ với chị. Chị chỉ hơn em ba tuổi nhưng ra dáng người lớn lắm, cầu rất tập trung. Em hỏi chị xin gì thế, chị bảo không nói cho mất thiêng... Chắc cả nhà đều cầu cho ba mẹ con mình khỏe mạnh, gia đình mꩵình hạnh phúc. Ông trời có lẽ thương mình, nên em thấy cả nhà mình ai cũng vui.
Tết năm kia cả hai chị em đi du học, mẹ ăn Tết một mình, thương mẹ, con bên🙈 này ngồi khóc. Xuân này con vẫn chưa về, con biết mẹ buồn. Không có con, nhà mình sẽ thiếu đi một tiếng c🌊ười, không có mẹ có chị, Tết của con không bao giờ nguyên vẹn.
Gửi cho hai mẹ con một chút lạnh, một chút gió, và rất nhiều yêu thương từ miền ôn đớ🦋i xa xôi𒀰 này...
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Nguyễn Y. Phi