Khi đàn chim én chao li✃ệng trên bầu trời xanh, khi gió xuân lùa bên hiên nhà và những luống bông cải mà gia đình tôi trồng làm kinh tế nở, nghĩa là một cái Tết, một mùa xuân nữa đã cận kề về với làng quê và tất cả mọi người trên dải đất hình chữ S này.
Không như thành phố, Tết ở quê tôi rất im ắng, không có tiếng pháo, không có những khu vui chơi dành cho thiếu nhi vì đó là thứ vô cùng xa xỉ lúc🌼 bấy giờ. Để xóa tan sự lặng lẽ đó, tôi và hai đứa em rủ nhau làm diều thả. Ngày ấy, chưa có những con diều với những màu sắc sặc sỡ được làm sẵn như bây giờ. Ba chị em chúng tôi cũng không có tiền mua những tờ giấy kiếng và dây cước thả diều như mấy đứa bạn ở xung quanh tôi.
Chị em chúng tôi lấy những quyển tập đã được sử dụng xong ra cắt thành hình con diều, còn dây diều chúng tôi lấy từ sợi chỉ vốn chỉ dùng để may quần áo. Vì thế con diều chúng tôi không bao giờ bay cao quá 2m. Còn diều bạn bè rất đẹp, bay rất cao. Chị em chúng tôi vẫn thường bị chọc ghẹo vì diều của chúng tôi thua diều tụi nó, nhưng chị em chúng tôi không bao giờ lấy đó làm nỗi buồn của mình. Vì trong sâu thẳm, chúng tôi hiểu những vất vả của🀅 bố mẹ để chúng tôi có được những chiếc áo đẹp, để chúng tôi được đến trường, được học chữ như bao bạn trẻ cùng trang lứa💮.
Bây giờ giữa thành phố xa hoa, mỗi kh🐭i đi trên đường vào những ngày xuân , vô tình tôi bắt gặp những cánh diều đủ màu sắc được bày bán trên các con phố. Tôi chợt nhớ đến những con diều của chúng tôi và những đứa trẻ ở quê tôi làm ngày nào. Diều của chúng tôi tuy không đẹp nhưng nó được làm với tất cả công sức và tìꦗnh yêu.
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
luckykimngan