Giới chức bang Uttar Pradesh, Ấn Độ, nơi c🐬ó thành phố Ghaziabad mà Anoop Saxena đang sinh sống, không ngừng khẳng định hệ thống y tế vẫn đủ sức điều trị. Tuy nhiên, trên thực tế, các bệnh viện đều đã quá tải, thiếu giường bệnh và nguồn oxy vào đầu tháng 5.
Tương tự hàng nghìn người khác trên khắp Ấn Độ, gia đình của Anoop lao vào cuộc chiến nhằm tìm kiếm sự giúp đỡ tron♛g tuyệt v♔ọng.
Ngày 29/☂4, bác sĩ đề nghị Anoop xét nghiệm nCoV sau khi ông lên cơn sốt cao. Gia đình cố gắng đặt dịch vụ lấy mẫu tại nhà, nhưng các phòng thí nghiệm đều🌠 từ chối bởi không đủ nhân lực. Vì vậy, họ đưa người đàn ông 59 tuổi đến một bệnh viện công.
Giữa hàng người dài, Tushar, con trai của Anoop, thầm ước họ có thể được ưu tiên. Tuy nhiên, 🐽những người phía trước đều ốm yếu như bố anh. Hai giờ sau, khi Anoop ngất xỉu trong lúc chờ đợi, họ quyết định đưa ông về nhà.
Sau khi tỉnh dậy vào sáng 1/5, Anoop cảm thấy khó thở. Gia đì𒊎nh ông lấy được một máy khí dung, thiết bị y tế giúp làm thông đường thở của bệnh nhân. Tuy nhiên, nó chỉ giúp ích trong khoảng thời gian ngắn ngủi, bởi nồng độ oxy🍨 của Anoop tiếp tục giảm.
Tới khoảng 10h, bác sĩ cho biết Anoop cần được nhập viện. Gia đình cố gắng gọi xe cấp cứu nhưng không thể, trong khi không có xe riêng. Họ buộc phải nhờ một người họ hàng sống tại huyện 𓂃Hapur lân cận lái xe riêng vượt quãng đường 27 km đến thành phố Ghaziabad.
Người họ hàng đến nơi ♌lúc 14h, nhưng vấn đề giờ đây lại là không tìm được giường bệnh. Tới 16h, gia đình quyết định đưa Anoop đến một ngôi đền của người thꦬeo đạo Sikh, nơi ông được thở oxy nhờ dịch vụ miễn phí dành cho các gia đình đang gặp khó khăn.
Tại đây, nồng độ oxy của Anoop dần ổn định, nhưng các tình nguyện viên khuyên rằng nên đưa ông đến bệnh viện, bởi họ không thể giúp đỡ vô th🍷ời hạn. Tushar cầu xin họ giữ bố anh ở lại đền, nhưng trong sâu thẳm anh hiểu rằng phải đương đầu với cuộc chiến tìm giường bệnh.
Gia đình sau đó đưa Anoop đến bệnh viện MMG do nhà nước điều hành. Một giờ chờ đợi khiến họ nhận ra rằng ngườ🌠i đàn ông khó có thể được tiếp nhận sớm. Đến 20h, gia đình vẫn quanh quẩn chờ đợi trong bệnh viện.
Tushar gọi điện thúc giục anh trai đến nhà máy oxy cách nhà 💖của họ khoảng 20 phút để tìm một bình oxy. Giữa lúc người anh trai sốt ruột chờ đợi trong hàng người dài bên ngoài nhà máy, Tushar cứ vài phút lại gọi điện một lần, bởi biết rằng nếu không lấy được bình oxy hoặc giường bệnh, bố anh sẽ không thể trụ nổi qua đêm.
Khoảng 2𓃲0h30, gia đình từ bỏ nỗ lực chờ đợi tại bệnh viện MMG. Tushar đưa bố về nhà và mua 25 bình oxy nhỏ để giúp ông thở. Mỗi bình có giá lên tới 2.500 rupee (34 USD), khoản tiền lớn đối với một gia đình trung lưu như🌜 nhà Saxena, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.
Tushar cố gắng giúp Anoop cầm cự bằng số bình oxy này, trong lúc chờ a🅘nh trai lấy bình oxy lớn từ nhà máy. Tuy nhiên, người anh trai trở vꦐề tay trắng vào lúc 1h sáng, do nhà máy đóng cửa trước khi đến lượt anh. Gia đình đành tiếp tục sử dụng các bình oxy nhỏ. Anoop cũng dần ổn định.
Nhà Saxena trở lại cuộc chiến tìm giường bệnh vào 10h sáng 2/5. Họ quyết định đưa Anoop⭕ đến bệnh viện Gargi, cơ sở y tế gần nhà nhất, chỉ cách 20 phút. Sau khi nhân viên bệnh viện này khuyên họ cố gắng tìm nơi khác vì không có giường bệnh, Anoop được đưa đến bệnh viện Sarvodya ngay gần đó. Tuy nhiên, gia đình lại nhận được câu trả lời tương tự.
Trong khi Anoop cảm thấy khó thở và chỉ muốn về nhà, người thân của ông🌸 quyế▨t tâm không bỏ cuộc.
Khoảng 12h trưa, gia đình Anoop đưa ông đến bệnh viện Santosh, cơ sở y tế thứ ba trong một buổi sáng, và được đề𒁏 nghị chờ bên ngoài. Tuy nhiên, họ chỉ chờ 10 phút trước khi quyết định thử đến một bệnh viện khác.
Tushar bắt đầu băn khoăn về việc bố anh sẽ trút hơi thở cuối cùng tại ♛bệnh viện nào. Nhưng khi mẹ anh gọi điện, Tushar cam đoan họ đã tìm được giường bệnh và mọi chuyện ൲sẽ ổn.
Gia đình đến bệnh viện thứ tư lúc 12h30 và được bảo vệ đề nghị chờ xem có ai xuất viện hoặc tử vong hay không. "Tôi không thể tin bố mình chỉ có thể được trao cơ hội ♐sống dựa vào cái chết của một người khác", Tushar nói.
Trong lúc đó, các bình oxy n🐈hỏ không còn tác dụng. Anoop một lần nữa rơi vào trạng thái 🥀thở hổn hển. Vì vậy, gia đình không muốn lãng phí thêm thời gian và quyết định đưa ông trở lại ngôi đền của đạo Sikh, nơi duy nhất mà họ từng được giúp đỡ. Nồng độ oxy của Anoop bắt đầu cải thiện sau khi được thở bằng bình oxy lớn tại đền.
Giữa lúc Tushar đưa bố từ bệnh viện này sang bệnh viện khác, người anh trai trở lại xếp hàng mua oxy tại nhà máy, nhưng hàng người quá dài. Sau khi được mách rằng một nhà máy khác ở huyện B🐼ulandshahr, cách đó khoảng một giờ, cũng đang ༺bán bình oxy, anh trai của Tushar đã lên đường.
Tuy nhiên, khi anh đến nơi, nhà máy đã đóng cửa. Giữa cơn tuyệt vọng, anh trở về thành ph𒊎ố Ghaziabad và mua một bình oxy 5 lít trên chợ đen.
Đến 17h30, khi Anoop vẫn thở oxy tại ngôi đền, con gái của ông, người sốn꧋g ở thành phố Aligarh cách đó 120 km, báo tin♛ đã tìm thấy giường bệnh trong một bệnh viện tư nhân và giục gia đình đưa bố đến đó.
Họ bắ🦋t đầu chuyến đi vào khoảng 18h và đến nơi lúc 20h30. Anoop ngay lập tức được đưa v🎐ào phòng chăm sóc tích cực. Bác sĩ cho biết bệnh nhân đang rất nguy kịch và cơ hội sống sót vô cùng mong manh.
Sau 8 giờ chờ đợi và cầu nguyện phép màu xuất hiện của gia đì🦄nh, bác sĩ thông báo tình trạng của Anoop đang xấu đi.
Đến 10h sáng 3/5, bác sĩ ngậm ngùi thông báo rằng họ hãy nói lời từ biệt vớ๊i Anoop. Ông qua đời một giờ sau đó, lúc 11h.
Tuy nhiên, gia đình thậm chí không có thời gian để đau buồn, khi sức khỏe của vợ Anoop cũng bắt đ💯ầu yếu dần. Họ tức tốc trở về nhà ở Ghaziabad, bắt đầu một cu🌠ộc chiến mới.
Ánh Ngọc (Theo BBC)