Tôi đã 30 tuổi tròn, cũng là 30 cái Tết đã qua, từ ngày ra trường và đi làm tới giờ, công việc không cho phép mình nghỉ Tết sớm trước quá 4 ngày. Năm nay, tháng chạp ꧒chỉ có 29 ngày, thành ra là chiều 30 Tết mới về đến quê nhà. Chẳng kịp nghỉ ngơi tôi vội vàng thu dọn lại nhà cửa, chăn màn, chạy vội vàng lên chợ huyện mua ào ào một chút bánh kẹo, hạt dưa... Nhìn những cây quất cảnh sai trĩu quả, năm nào cũng cái dáng vòm vòm như thế, rồi hoa bích đào, hoa lan, hoa ly, tôi không thích chút nào...
Mấy ngày Tết, làm cơm tất niên, cơm mùng một, rồi cơm hóa vàng, ăn uống lu bù, anh em, bạn bè gặp nhau, chén qua chén lại rồi thành ra "quá chén", say rồi lại ngủ... Giật mình đã hết tết tự bao giờ. Điện thoại hai ba năm nay mấy 🐬ngày Tết qua cũng chỉ có vài tin nhắn chúc mừng của bạn bè, cũng chỉ gọi điện chúc mừng được cho đôi ba người thân - rất thân. Tôi bỗng thèm quá những cái Tết của ngày xưa, ước gì mình chưa lớn, chưa có gia đình, chưa bộn bề lo toan để có thể đón Tết đầy hăm hở, đầy ao ước, vô tư trong sáng và thật sự "vui như Tết".
Ngày ấy, tôi thích nhất là được đi chợ phiên 27 Tết, đượ♋c mẹ mua cho một bộ quần áo mới, một đôi giầy mới, vậy thôi. Chợ Tết có nhiều thứ lắm mà ngày thường chẳng có như mứt Tết, bánh kẹo, hoa, bóng bay... chỉ ngắm thôi là Tết đã ùa về, lòng đầy háo hức. Mẹ mua thịt về gói bánh, 3 anh em tôi luôn chờ ngày này. Năm nào mẹ cũng gói cho mỗi đứa một chiếc bánh chưng bé bằng bàn tay, buộc lạt riêng, vớt ra trước và xách tung tăng, sao mà thích thế.
Hoa Tết ngày ấy chỉ là một cành đào phai cắm vào lọ để trên mặt tủ, nhưng rất đẹp, buộc vào đó những quả bóng bay nhỏ xíu, có cả những quả bóng dài như quả mướp, bóng hình con thỏ rất ngộ. Ngày ấy đón giao thừa, mẹ chỉ nấu một nồi chè gừng thắp hương tổ tiên, dù buồn ngủ lắm cũng dặn mẹ gọi dậy 🐎nghe nhà nhà đốt pháo, sáng ra nhặt được quả pháo "xịt" thì thích vô cùng. Mùng một Tết, khách đến xông nhà, đâu có nhiều bánh kẹo, bóc một gói mứt, trẻ con tranh nhau mấy hạt trứng chim, chia nhau mấy cái mứt dừa, mứt bí, rồi cười rôm rả.
Giờ đây, gói mứt Tết chỉ là hình thức, trẻ co꧑n cũng không muốn ăn, thật khác xưa quá nhiều. Được đi chúc Tết ông bà, cô bác, nhận những đồng tiền mừng tuổi ngày ấy ý nghĩa lắm, nâng niu và trân trọng. Lì xì ngày nay cũng khác, phải có bao lì xì đỏ chói cho lịch thiệp, đôi khi phú quý lại sinh lễ nghĩa, mừng tuổi tiền trăm, tiền triệu, thậm chí tiền đô, lại phải lo "đối đáp tương xứng", phần nào cũng bớt đi ý nghĩa.
Hôm nay khai xuân, hết Tết rồi mà sao chẳng còn chút vương vấn, dường như không khí Tết c🐠hưa về. Chắc rằng cũng có nhiều người hoài niệm lắm như tôi cái Tết của ngày xưa!
Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi "Tết và tuổi thơ" để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Độc giả bấm vào đây để tham gia. |
Phạm Hồng Nhung