Ngày xưa đối với tôi, giờ học môn Ngữ Văn là những gi𒁏ây phút êm đềm, tuyệt đẹp. Ở đó không chỉ học chữ, mà tôi còn được học cách làm người, cách đối nhân xử thế.
Hiện nay, tôi nhận thấy cách giảng dạy môn Văn khô🍎ng được như trước nữa. Môn Văn mà có công thức như toán học (trừ mở bài, thân bài, kết luậnꩵ) gồm một số gạch đầu dòng ý chính, nêu đủ những ý chính đó là đạt 50% điểm.
(Xem thêm: Cô giáo bày trò 'đấu tố' nên con tôi đòi bỏ học lớp 7)
Học sinh ꧅chỉ cần học thuộc lòng rồi viết những ý đó, viết hay hay chút thì được cộng thêm điểm. Nếu viết những ý không có trong bài giảng của giáo viên, hoặc bày tỏ ý kiến trái ngược dù hay đáng tham khảo đi nữa thì vẫn bị phê lạc đề.
Như vậy học văn có khác gì học toán, học thuộc công thức, dạng toán... rồi thay số vào tính ra kết quả ghi đáp án là có điể𒐪m?
Bên cạnh đó, giáo viên kém kỹ năng truyền đạt, không biết cách khơi gợi hứng ꦐthú cho các em, bó buột tư duy, cách tiếp cận đề tài giảng dạy nhàm chán thì học trò thời nay không ớn môn Văn mới là kỳ lạ.
>> Chia sẻ bài viết của bạn tại đây.