Bài viết Khi 50 người đi xe máy lên ngồi xe buýt của tác giả Hồ Bá Minh cho rằng những lộn xộn trên đường phố ở Việt Nam phần lớn đến từ xe máy và khuyến nghị nên hạn chế loại xe này, đồng thời tăng cường xe công cộng như xe buýt...
Nhiều độc giả cho rằng hạn chế xe máy ở đô thị là không khả thi, tuy nhiên độc giả Minh Thành đặt vấn đề như sau:
🅰Nhiều người hay lý lẽ rằng phải có hệ thống giao thông công cộng hiện đại như Trung Quốc, Singapore giàu có... thì may ra mới hạn chế được xe máy.
🍌Nhưng tôi đã vô cùng ngạc nhiên khi biết rằng Yangon - thành phố lớn nhất của Myanmar, có tỷ lệ xe máy so với ôtô là khá thấp dù nền kinh tế của họ đã tương đương Việt Nam đầu những năm 2000 (thời kỳ bùng nổ xe máy của nước ta).
꧟Lý do là họ nhận thức được sự tiêu cực của xe máy đến giao thông nên đã sớm có biện pháp hạn chế. Nếu các nhà quản lý của ta nhận ra sớm được như thế thì xe máy đã không là vấn nạn giao thông như bây giờ.
♚Người ta cấm xe máy đến mức ôtô nhìn thấy phổ biến hơn cả xe máy dù nước họ vẫn nghèo (số ôtô cũng ít hơn Việt Nam). Cái hay là dù "hạn chế xe máy" cực đoan như thế, nhưng cuộc sống ở thành phố này vẫn bình thường, không hề ngưng trệ và thành phố này vẫn phát triển.
💧Vậy thì không có xe máy thì liệu cuộc sống có bất tiện hay không khả thi như chúng ta vẫn nghĩ không?
>> Ý kiến không nhất thiết trùng với quan điểm 168betvisa-slots.com. Gửi bài tại đây.