Một người con gái như thế thật hiếm có và đáng quý. Nếu chỉ vì sự phản đối của gia đình mà bạn nỡ phụ lòng cô ấy thì bạn đáng trách quá. Còn nếu như bạn có những tâm sự khác không thể bày tỏ được ở đây thì theo tôi bạn nên tâm sự với bạn gái của bạn, có thể qua đó các bạn sẽ tìm được cách giải quyết tốt đẹp.
Tôi là người cùng tâm trạng với bạn gái anh nên tôi hiểu bạn gái anh đang rất cô đơn, cần sự chia sẻ và quan tâm của anh. Tuổi thanh xuân thì cứ qua đi lặng lẽ, có người yêu mà lúc nào cũng chỉ đơn côi một mình như chưa có ai vậy, chẳng dám hẹn hò, đi chơi 🔥với a🥂i cả.
Cô ấy yêu anh nhiều lắm nên mới có thể chờ anh nhiều đến thế, hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình để đợi chờ anh. Vì vậy đến lúc này anh đừng nên than vãn nữa, 2 người hãy cố gắng thuyết phục cha mẹ anh, tôi tin cha mẹ anh cũng xuôi lòng thôi, vì bây giờ anh và cô ấy cũng đâu còn trẻ nữa.
Con gái cũng có thì thôi. Nếu không anh hãy để cho cô ấy đi tìm người khác kẻo cô ấy chết già đấy. Đồng thời anh ngưng sự quan tâm của anh lại đi, không gọi điện cũng không thư từ gì hết nữa, có như vậy cô ấy ☂mới có thể có một đời sống tinh thần và gia﷽ đình êm ấm.
Cô ấy đã hy sinh vì bạn quá nhiều và bạn cũng hiểu điều đó. Nếu thực sự bạn vẫn còn yêu cô ấy và bạn dằn vặt khi mỗi đêm ngủ thì hãy cưới cô ấy đi, như vậy là trọn vẹn. Bởi bạn không bị dằn vặt nữa mà đạt được hạnh phúc của mình. Hạnh phúc của bạn trong tầm tay sao bạn lại không thể?
Gia đình có thể không ưng người con gái đó, nhưng anh là người hiểu anh cần ai và cần những gì. Anh quyết định và nếu về sau có xấu tốt ra sao thì anh là người phải gánh trách nhiệm. Những người trong gia đình anh chỉ giữ vai trò cố vấn và giúp đỡ, họ không thể giữ vai trò quyết định trong cuộc đời của anh.
Là đàn ông, bạn hãy chứng tỏ bản lĩnh mình đi chứ vì con gái người ta chỉ có một thời son sắt mà thôi. Cô ta đã chờ đợi bạn hơn 10 năm rồi còn gì. Nếu bạn sợ cô ta khổ 𒁏thì điều hay nhất là đừng thư từ liên lạc sẽ làm khổ người ta thêm mà ൲thôi.
Một người đàn ông ngoài 30 tuổi như anh không nên dành thời gian để viết thư, gọi điện mà nên làm một việc gì đó thiết thực hơn. Không phải người có bằng đại học mới trưởng thành và giàu có, mỗi người có một nghề riêng và hoàn toàn có thể làm giàu bằng nghề của mình.
Bây giờ mình nghĩ là anh nên đi gặp cô ta đi, và nói là hai người từ nay sống chết bên nhau, không có gì có thể ngăn cách nhau nữa. Đồng thời anh luôn tìm cách nhỏ nhẹ t♈hủ thỉ tâm sự với cha mẹ, để ba mẹ của anh vui lòng chấp nhận cho cuộc tình củ🐼a anh.
Phải chăng sau tất cả những gì mà anh kể, anh không yêu cô ấy thật lòng mà chỉ là một tình yêu thoảng qua, sau đó là một tình bạn, tình anh em... Còn việc cả 2 đều chưa lập gia đình chỉ là chuyện ngẫu nhiên. "Bao giờ em lấy chồng thì anh mới lấy vợ" có phải chỉ là một câu nói đùa vô hại?
Những tình cảm của bạn chỉ là rung động nhất thời của tuổi trẻ. Thực ✃ra bạn không hề có một tình cảm đủ lớn để gọi là tình yêu mà đó chỉ là thứ tình cảm ඣnhất thời. Bây giờ bạn nghĩ về nó và đưa ra những lời tự bạch để biện minh cho những hành động của mình một cách logic.
Gia đình mình không ai chấp nhận cô ấy. Phần gia đình cô ấy cũng phản đối kịch liệt vì mình có quá khứ không mấy tốt đẹp. Vậy là cô ấy tuyên bố “nếu bố mẹ không muốn con lấy anh ấy con xin nghe lời, nhưng con sẽ không lấy ai ngo🐬ài anh ấy”. Tính cô ấy nói là làm, vì vậy gia đình nghe cũng hoảng.
Mình là đàn ông nên phải tự quyết định số phận mình. Người yêu là của mình chứ có phải của bố mẹ đâu. Mình cứ lấy người mà mình yêu và sống thật tốt, thật hạnh phúc với người đó. Nếu bố mẹ thực sự yêu thương thì khi thấy chúng ta hạnh phúc hẳn lúc đó bố mẹ sẽ hạnh phúc và chấp nhận người mình yêu.
Tôi thực sự khâm phục tình yêu của cô gái dành cho bạn. Tôi tin rằng nếu bạn đánh mất người con gái này thì suốt cả cuộc đời ဣcòn lại bạn sẽ thấy hối tiếc chứ không phải như 10 năm qua. Có thể bây giờ🐈 bạn chưa cảm nhận được sự mất mát đó bởi bạn “vẫn còn” người con gái đó.
Em thấy anh thật yếu đuối và ꧅nhu nhược, vì là đàn ông mà không dám bảo vệ tình yêu của mình. Hơn nữa lý do mà gia đì🎉nh anh không chấp nhận người yêu của anh thật ngớ ngẩn.
Anh và chị quan trọng nhất là yêu thương nhau, đồng lòng, đồng chí hướng thế là đủ rồi, không cần gì hết. Hai người hãy tập trung để xây dựng gia đình, phát triển công việc và vượt qua khó khăn. Anh đừng bỏ lỡ cơ này nữa, hãy đến với chị ấy và phải phấn đấu nhiều để khỏi phụ lòng chị ấy.
Bây giờ tôi phải làm sao đây khౠi tôi có lỗi với em rất nhiều mà lấy em thì không thể được. Tôi đã làm mất đi tuổi thanh xuân của em chỉ vì một lời thách đố ngu dại. Tôi muốn em tôi đi lấy chồng, nhưng không thể khuyên được em. Chẳng lẽ tôi lại mang tội suốt cuộc đời này với em sao?