Bà ơi hôm nay là ngày Tết 23 âm lịch và cháu trai của bà đã lớn thật rồi ạ. Cháu đã phụ bố mẹ làm mâm cỗ cúng gia tiên rồi đó, cháu v⛎ui lắm bà ơi. Nhưng bên cạnh niềm vui thì lại có cả những nỗi buồn bà ạ.
Gần một tuần nữa là Tết rồi. Thời gian trôi nhanh quá. Những n𒈔gày T𒁃ết đầm ấm bên gia đình, bạn bè thân thiết lại sắp đến.
Nhiều sáng tháng chạp, trời lạnh quá, con tỉnh giấc, co ro trong chăn, hé mắt nhìn ra ngoài, thấy bố mẹ trùm tấm vải mưa mỏng, rồi đạp xe đi khi trꦿời còn tối như mực, mà nước mắt cứ🤡 chảy mãi...
Đêm 30, giao thừa, bố tôi lặng lẽ ra ngoài đồng tất tả gánh đầy 2 thùng nước, đổ đầy chiếc vại trước hiên nhà với niềm m൲ong ước giản dị "năm mới tiền bạc tràn trề như nước…"꧟
Có thể tôi khác mọi n🦄gười, tôi không thích mùng 1, mùng 2 hay mùng 3... tôi chỉ thích Tết của những ngày chuẩn bị và tôi thèm cái không kh♎í tất bật, náo nhiệt của gia đình khi cùng nhau làm việc.
Xuân đoàn tụ, Tết sum vầy. Tết nào, xuân nào cũng vui, cũng đẹp, cũng được mọi người chờ đợi và đón nhận tro🔯ng niềm háo hức, bồn chồn...
Tết năm nay, con sẽ không để bố mẹ phải vất vꦗả nữa. Con sẽ gói bánh thay bố, hầm măng thay mẹ, chính tay mình lo cho bố mẹ một cái Tết đầm ấm, vui vẻ mà ba năm nay con đã không làm được.
Mấy hôm sau, hết Tết rồi, tôi thấy mẹ thằng Tùng sang nhà tôi chơi và trách mẹ tôi vì việc tôi sang nhà nó xông đất đầu năm, làm cho 🎶nhà nó xui xẻo...
Ngày Tết ở quê cò🦄n nhiều ý nghĩa khác, đó là ngày mà mọi người không phải ra đồng, lại được mặc tấm áo mới, được ăn ngon và vui chơi. Tết còn là ngày đoàn viên...
Chỉ còn một vài ngày nữa Tết cổ truyền của dân tộc. Đối với người xa quê hương như tôi trong lòng lại có một khoảng trống bùi ngùi, thương nh𓆉ớ về gia đình, người 🐈mẹ thân yêu của mình.
Với tôi, kỷ niệm về Tết và tuổi thơ là hình ảnh lá cờ Tổ quốc b♎ay phấp phới trên mái nhà mỗi gia đình vào dịp Tết đến, xuân về꧃.
Lá thư thăm Tết của người cháu gái gửi bà ngoại, người thầy đầu đờඣi và cũng là người thầy tuyệt vờ🅠i nhất của cô.
Nhiều sáng tháng chạp, trời lạnh quá, con tỉnh giấc, co ro trong chăn, hé mắt nhìn ra ngoài, thấy bố mẹ trùm tấm vải mưa mỏng, rồi đạp xe ra chợ bán khi trời còn tối như mực, ꧑mà nướ🍰c mắt con cứ chảy mãi...
Bài viết là những kỷ niệm ấu thơ bên🌼 người cha thân yêu, người đã gieo vào lòng con những tình cảm mộc mạc giản đơn chỉ bằng những câu thơ Nguyễn Bính. Những câu thơ ấy như 🃏một dòng nước tưới mát tâm hồn con trẻ.
Tết là những kỷ niệm từ ngày tôi còn nhỏ, buộc tóc bím ♚đuôi gà. Cho đến hôm nay, khi tôi đã là một thiếu nữ 27 tuổi, Tết luôn đong đầy yêu thương và đầm ấm...
Chẳng biết tự bao giờ, mùa xuân trong con lại giản dị, ấm áp và thân quen đến vậy. Đây 𒊎là mùa của hạnh phúc sum vầy, xuân về cho đôi má con thêm ửng hồng, mắt con thêm long lanh sắc biếc…
Tuổi thơ tôi đẹp nhấ💝t là những năm tháng ngồi trong lòng bà, gói những đòn bánh tét nho nhỏ vào mỗi dﷺịp xuân về.
Năm nay, lần đầu tiên tôi phải một mình ở lại thành phố đón☂ Tết. Những giọt nước mắt lăn dài trên má khi tôi nhớ về những kỷ niệm Tết bên gia đình, bên xóm nghèo quê tôi.
Tôi và em cùng ở một vùng quê xứ Nghệ. Nhà tôi gần nhà em. Hồ✨i còn nhỏ, Tết năm nào tôi cũng đến nhà em để xem bố em gói bánh và nhận quà tặng. Lớn lên tôi vào bộ đội tham gia chiến đấu tại chiến trường miền Nam.
Tết xưa, phút giao thừa là hình ảnh cha thắp nén nhang khấn vái đất trời cầu xin một năm an lành may mắn, là tiếng pháo nổ râm ran khắp xóm làng, là tiếng chuông nhà thờ từn꧒g hồi dài chào mừng năm mới...
Hôm nay đã 21 tháng chạp, vậy là chỉ còn hơn một tuần nữa con lại về đoàn tụ cùng gia đình, đón một cái Tết đầm𝐆 ấm, đúng như lời hứa của con với bố mẹ cách đây ⭕một năm về trước.
Tuổi thơ ai cũng thích Tết, bởi Tết được may áo mới, được đi chơi, được mừng tuổi... Đặc biệt, tôi thích nhất là những ngày giáp Tết, được đi chợ quê, được hòa mình vào cái k🐠hông khí bán mua chân chất của người dân...
Đám ruộng lúa nhỏ trước sân nhà vừa gặt xong, ba cày lật lên, bừa tơi đất, rồi gieo xuống những hạt giống hoa cúc từ rằm tháng mười. Ba nói𓃲 cố gắng chăm sóc cho cây tươi tốt ra hoa nhiều, để mang xuống chợ bán kiếm tiền sắm Tết.
Trời🔯 chiều, nắng vàng buông nhẹ, đâu đó những cánh chim én đang chao lượn trên không trung, len lỏi qua những tia nắng cuối cùng của buổi hoàng hôn đang dần tắt lịm, báo hiệu một mùa xuân nữa lại về.
Tết sắp đến rồi! Tết đ𓃲ến, cái tuổi 40 cũng đang gấp nghé ngoài ô cửa. Ấy vậy mà mỗi mùa xuân về lòng vẫn cứ thấy xôn xao.
Dù đã trải qua biết bao năm, nh𝄹ưng cứ mỗi dịp xuân về, Tết đến là lòng tôi lại trào dâng nỗi nhớ nhung về hình ả♏nh cái Tết của những ngày xa xưa…
Chưa bao giờ con nói rằng con yêu mẹ, chưa bao giờ con gái hôn lên má mẹ để tỏ lòng biết ơn, nhưng trong tâm khảm con, mẹ mãi là người vĩ đạ🌜i nhất. Con yêu mẹ nhiều lắm.
"Quê hương là chùm khế ngọt... cho con trèo hái mỗi ngày". Thật vậy, mỗi lần được về quê đón Tết là nỗi niềm hạnh phúc dâng trào trong tôi và những hình ảnh về chuyến xe định mện𓃲h của cái Tết năm ấy lại ùa về.
Thế là một mùa xꦚuân nữa đã đến, có lẽ đây là thời điểm mà mình cảm thấy vui và hạnh phúc nhất.